Chương trước
Chương sau
Long Thần không có nhìn lầm, tại thời điểm Thiên Hoàng Thần Điểu va chạm tấm bia đá, trên tấm bia đá bỗng hiện lên một tầng đường vân màu xám tro, trực tiếp chấn bay Thiên Hoàng Thần Điểu đi, Thiên Hoàng Thần Điểu trực tiếp lăn lộn vài vòng ở trên mặt đất, mới được ngừng lại, thế nhưng nó lúc này máu thịt mơ hồ, hấp hối.
Ngay lúc này Phệ Nhật Yêu Lang lao đến, mở ra cái miệng to như chậu máu, trực tiếp cắn lấy cái đầu Thiên Hoàng Thần Điểu, trong miệng của hắn thiêu đốt lên Cửu U Ma Tổ Hỏa, không cần hắn dùng miệng cắn xé, đỉnh đầu Thiên Hoàng Thần Điểu trực tiếp bị hắn phá nát, Phệ Nhật Yêu Lang vô cùng thuần thục từ trong cái đầu của nó, lấy ra một viên yêu đan màu vàng to bằng nắm tay, nuốt vào trong bụng!
Yêu đan không còn, Thiên Hoàng Thần Điểu nhất định không sống nổi.
Nó sau khi bị Long Thần đánh bại, Phệ Nhật Yêu Lang chạy tới, dùng Cửu U Ma Tổ Hỏa, kết thúc tính mạng của nó.
Phệ Nhật Yêu Lang sau khi cắn nuốt xong yêu đan Thiên Hoàng Thần Điểu, tất nhiên nghênh đón thực lực tăng lên, mà Long Thần đã giết chết Thiên Hoàng Thần Điểu, có thể dùng tinh huyết Thiên Hoàng Thần Điểu, cứu Hoàng Phủ Kỳ, cho nên Long Thần liền tranh thủ thu Thiên Hoàng Thần Điểu vào trong Thái Hư cảnh, để ngừa tinh huyết của nó lãng phí.
“Đại ca, ta luyện hóa lực lượng yêu đan đây, hy vọng tại thời điểm tranh đoạt Cổ Phần lệnh, trợ giúp ngươi một tí, chuyện Kỳ Kỳ liền giao cho ngươi rồi.”
Mạc Tiểu Lang tại trước mặt Long Thần biến thành hình người, gấp gáp nói, sau khi cắn nuốt yêu đan, hắn nhất định phải mau chóng luyện hóa dược lực.
Long Thần gật đầu, không nói hai lời, trực tiếp thu Mạc Tiểu Lang vào trong Thái Hư cảnh.
Mới vừa rồi còn đại chiến, lúc này rốt cuộc tĩnh mịch lại, Thiên Hoàng Thần Điểu vừa chết, yêu thú loài chim kia thấy được, vội vàng bị sợ đến bay tán loạn, căn bản không hạ xuống đảo Thiên Không lần nào nữa, chỉ dám tại trên không trung gầm thét, trong đó bao gồm không ít yêu thú Vương cấp một hai phẩm.
Long Thần cường đại, cho bọn họ sâu sâu kinh sợ.
Long Thần lười phản ứng của bọn chúng, hắn nhìn quanh một hồi, đầu tiên là nhìn thoáng qua tấm bia đá như vô cùng bình thường nhưng mà lại tương đối bất phàm.
Lúc nãy, Thiên Hoàng Thần Điểu không có làm cho tấm bia đá này tan vỡ, có thể thấy được trên tấm bia đá, nhất định có chút bí mật gì đó.
Thế nhưng, chuyện khẩn yếu nhất vẫn là cứu Hoàng Phủ Kỳ, tấm bia đá này Long Thần có thời gian sẽ nghiên cứu.
“Nơi này chắc là di tích của một môn phái nào đó nhìn kiến trúc này ít nhất có hơn vạn năm, thậm chí là vài ngàn năm trước, hẳn là một cái di tích thuộc thời trung cổ, trong tấm bia đá này lưu lại võ học chiến kỹ của một tông phái, ngươi có thể tham quan học tập, nói không chừng có thể thu hoạch gì đó.”
Tiểu Miêu từ trong Thái Hư cảnh đi ra ngoài, vuốt ve cái bụng bự của mình, đắc ý nói.
Nó tự đắc ý. Đây là kiến thức của hắn.
“Trước tiên cứu Kỳ Kỳ xong rồi hẵng nói.”
Long Thần quay đầu, không có nhìn tấm bia đá, mà là đem Hoàng Phủ Kỳ ngâm trong Thanh Vũ dịch ra khỏi Thái Hư cảnh. Diện tích Thái Hư cảnh, theo thực lực Long Thần tăng lên mà mở rộng thêm, hiện tại có đường kính, ước chừng mười dặm, đủ khiến cho Long Thần chứa tất cả đồ vật.
Thấy sắc mặt xanh xao của tiểu nha đầu này trong mắt Long Thần toát ra thần sắc đau lòng.
“Ta nên làm thế nào?”
Long Thần hỏi.
“Dùng tinh huyết Thiên Hoàng Thần Điểu, để thay thế Thanh Vũ dịch, thế nhưng tinh huyết Thiên Hoàng Thần Điểu nhiệt độ cực cao, bỏ nha đầu này vào đó sợ rằng sẽ trực tiếp thiêu cháy.”
Tiểu Miêu thản nhiên nói.
“Vậy thì phải làm thế nào?”
Long Thần nhướng mày, hắn có chút trách cứ con mèo mập, bởi vì điểm này trước đó nó không nói rõ ràng.
“Vậy thì hãy xem bổn thần xuất thủ đây, để nha đầu vào trong Thái Hư cảnh, giao cho ta là được rồi, khoảng một thời gian sau, ta có thể trả loại cho ngươi một tiểu nha đầu hoạt bát, thế nhưng ngươi phải đáp tạ ta thế nào đây?”
Tiểu Miêu cười hắc hắc, đắc ý nhìn Long Thần.
“Mèo mập, ba người chúng ta ở chung một chỗ với thời gian lâu như vậy, lời khách sáo ta cũng không muốn nói nhiều, những ngày qua ngươi đã giúp ta không ít, thậm chí cái mệnh này của ta đều do ngươi cứu về. Long Thần ta là một người tri ân đồ báo, ngươi đối ta càng tốt, ta liền đối ngươi càng thêm tốt, sau này ta có ích lợi gì đó tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Chúng ta xem như là huynh đệ, không phải sao? Thế nhưng có lẽ ngươi cảm thấy ngươi là Luân Hồi thần thú gì đó không xứng làm huynh đệ với Long Thần ta?”
Khi Long Thần nói ra lời này trịnh trọng nhìn con mèo mập.
Tiểu Miêu, bày ra bộ dạng rất ác tâm, ghét bỏ nói: “Được rồi, đừng có nhìn bổn thần như vậy, bổn thần không phải là đại cô nương, không ăn ngươi đâu, ngươi đi tham quan học tập tấm bia đá kia đi, nha đầu thì giao cho ta.”
Long Thần cười hắc hắc.
Hắn biết con mèo mập này là như vậy đó.
Sống chung lâu như vậy, tính cách của nó Long Thần sớm đã nắm rõ, mặc dù nó hơi rắm thúi một chút, ít ra, trong khoảng thời gian qua, đều rất đáng tin.
Sau khi nói xong, Long Thần bảo con mèo mập vào trong Thái Hư cảnh, đồng thời cũng mang Hoàng Phủ Kỳ vào luôn, máu huyết Thiên Hoàng Thần Điểu đều ở trong Thái Hư cảnh, Tiểu Miêu cũng là một nửa chủ nhân Thái Hư cảnh, đối với điều khiển đồ vật bên trong đó nó dĩ nhiên thuận buồm xuôi gió.
“Đúng rồi, Tiểu Miêu, ngươi có nghĩ một ngày nào đó muốn khôi phục lại lực lượng của mình hay không?”
Long Thần suy nghĩ một hồi, bỗng dưng nói lời như vậy.
Tại trong Thái Hư cảnh, sau khi nghe được cái vấn đề này Tiểu Miêu toát ra thần sắc mê man, chợt cười khổ, nói: “Không thể nào, tạm thời chớ suy nghĩ quá nhiều, ta có thể nói chuyện cùng người, cảm giác đã rất tốt rồi.”
Tên này thoạt nhìn là một người hoài niệm.
Tính cách của Long Thần là vậy đó chỉ cần là huynh đệ, hắn nhất đính sẽ hỗ trợ. Mặc dù con mèo không có nói gì nhưng trong lòng Long Thần, vẫn luôn nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay.
Không chuyện gì là không thể, chỉ có không đủ thực lực thôi.
Đợi đến khi con mèo bắt đầu vì chuyện của Hoàng Phủ Kỳ mà bận rộn ngút trời, Long Thần xem nó như là một loại bằng hữu. Hơn nữa, nó đã nói lời cam đoan, Long Thần cũng không lo lắng, chuyện Hoàng Phủ Kỳ, rốt cuộc đã đi được một đoạn đường, Long Thần đã có thể mang nàng trở về cho Hoàng Phủ Phong Trần một người lành lặn, hắn rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Về phần Tiểu Lang, sau khi cắn nuốt yêu đan Thiên Hoàng Thần Điểu, hắn trong Thái Hư cảnh chọn lấy một góc, hóa thành bản thể, cả người bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực, thỉnh thoảng có pha trộn hỏa diễm màu vàng ở trong đó những hỏa diễm này là do ở trong huyết mạch Thiên Hoàng Thần Điểu.
Tiểu Lang có thể trợ giúp một phần cho Long Thần đoạt được Cổ Phần lệnh, cho nên hắn rất cố gắng, không có lãng phí một chút thời gian nào, sau khi chiếm được yêu đan Thiên Hoàng Thần Điểu, liền lập tức luyện hóa.
Hắn cũng biết, Cổ Phần lệnh đối với Long Thần mà nói, rốt cuộc trọng yếu đến cỡ nào.
Hết thảy có thể an tâm, cái duy nhất còn lại chính là tấm bia đá quỷ dị kia, lúc này Long Thần mới xoay người, nhìn về phía tấm bia đá nhìn thì rất bình thường. Tấm bia đá này vốn bề ngoài không có sáng bóng, mặt ngoài của nó là gồ ghề, tràn đầy vết tích lịch sử, hoặc là như bị hỏa diễm thiêu đốt vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.