Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Hoàng Phủ Kỳ cũng đã biến thành màu xanh nhạt, trên căn bản đã không có gì gọi là màu máu cả, đã bị dược vật đồng hóa.
Thấy cảnh tượng như vậy, ánh mắt của Long Thần và Mạc Tiểu Lang đều là một mảnh màu đỏ, thậm chí Mạc Tiểu Lang còn thở ồ ồ, có thể thấy được trong lòng hắn đã phẫn nộ đến cỡ nào. Long Thần lo lắng hắn náo vang lên tiếng động, lúc này mới gắt gao nắm cánh tay hắn, hơi chút nhắc nhở. Như vậy, Mạc Tiểu Lang mới yên tĩnh lại. Thế nhưng sự phẫn nộ trong lòng hai người không giảm bớt chút nào.
“Chỉ là một cái chi nhánh nho nhỏ thế nhưng lại xuất hiện một tiểu thiên tài có ba đường Thiên Phong mạch, nếu để cho người tới Địa Vũ cảnh, tác dụng của Thiên Phong mạch hoàn toàn thể hiện ra, đạt tới Địa Vũ cảnh lục trọng cũng có thể. Phong Tuyền ta cũng chỉ mới hai đường Thiên Phong mạch, ngay cả tiểu nha đầu này cũng nhiều hơn cả ta nữa ư?”
Phong Tuyền di chuyển vòng quanh Hoàng Phủ Kỳ, có chút hưng phấn nhìn nàng, tiếp tục lẩm bẩm tự nói, cười nói: “Xem ra lần này tới thánh triêug Thần Vũ thật đúng là quyết định sáng suốt, chẳng những có thể nắm bắt dễ dàng Cổ Phần lệnh, còn có thể nhận được ba đường Thiên Phong mạch. Dùng phương pháp hòa tan nhổ trồng, mặc dù có tác dụng phụ không so được với người có được năm đường Thiên Phong mạch chân chính nhưng ta vẫn còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn, thậm chí tiến vào Địa Vũ cảnh lục trọng, thất trọng!”
Nhìn thân thể nho nhỏ của Hoàng Phủ Kỳ, trên mặt Phong Tuyền toát ra thần sắc hài lòng.
“Phong Tuyền à Phong Tuyền, ngươi đã gấp gáp như vậy rồi sao? Vậy thì bắt đầu thôi?” Phong Tuyền tự nhủ.
Ánh mắt Long Thần và Mạc Tiểu Lang liền trầm xuống, nhìn được Phong Tuyền muốn bắt đầu. Nếu như không có hai người bọn họ, thân thể Hoàng Phủ Kỳ sẽ bị hòa tan sạch sẽ, đến cuối cùng tại trong thùng gỗ chỉ còn lại ba đường Thiên Phong mạch. Đến lúc đó, Phong Tuyền có thể chuyển dời ba đường Thiên Phong mạch vào trong cơ thể của mình.
Thủ đoạn ác độc tàn nhẫn đó, có thể thấy được chút ít. Nữ nhân này, nhất định phải chết. Trong lòng Long Thần thầm nhắc nhở mình một tiếng.
Lúc này, Mạc Tiểu Lang chạm cánh tay hắn, dùng ánh mắt báo cho hắn biết, xuống. Long Thần gật đầu. Nên bắt đầu rồi.
Thân thể Mạc Tiểu Lang nhẹ nhàng lướt động trong cây cối, sau khi di chuyển đến một nơi khác, hắn mới bắt đầu hành động. Mà lúc này, Long Thần cũng lặng lẽ bò xuống tới một chỗ gần sơn động nhất.
Đúng lúc này, Mạc Tiểu Lang động thủ, chỉ có biến thành thân thể Phệ Nhật Yêu Lang hắn mới có được lực chiến đấu cường hãn. Đạt tới Phệ Nhật yêu Lang Vương cấp tam phẩm, hình thể so với trước còn muốn lớn hơn nhiều lắm, thậm chí so với Hắc Thủy Huyền Xà kia chỉ kém hơn chút ít mà thôi.
“Rống! Rống!”
Một trận hỏa diễm màu đen xẹt qua, trong nháy mắt đã đốt cháy sạch sẽ toàn bộ cây cối xung quanh, một con Phệ Nhật Yêu Lang từ trong hỏa diễm đó đi ra ngoài, trong nháy mắt đã nhào tới trước mặt Phong Tuyền.
Tại thời điểm Tiểu Lang bắt đầu động thủ, Phong Tuyền không nhìn về hướng hắn một cái nào thế nhưng vào lúc này, Phong Tuyền toát ra nụ cười lạnh.
Long Thần cảm giác mình chắc chắn nhìn lầm, hiện tại là ở thời khắc khẩn trương cho nên hắn cũng không để ý cho lắm.
Đợi sau khi Tiểu Lang biến thành Phệ Nhật Yêu Lang, Phong Tuyền như đã dự đoán trước được xoay người lại, thấy bộ dạng Tiểu Lang trong mắt toát ra tâm tình kinh ngạc nhưng mà rất nhanh liền phản ứng lại.
“Rốt cuộc động thủ rồi sao? Yêu thú này cũng không tệ lắm.” Đúng vào lúc này, Phong Tuyền cười lớn phun ra một câu như vậy.
Long Thần và Tiểu Lang lập tức giật mình, sau đó đột nhiên ý thức được, Phong Tuyền này rất có thể sớm đã biết được sự hiện hữu của bọn họ. Đến lúc này cũng không động thủ mà chỉ là trêu chọc Long Thần và Mạc Tiểu Lang mà thôi. Long Thần lập tức ý thực được tính nghiệm trọng của chuyện này!
“Nguy rồi!”
Như vậy, sự xuất hiện của mình cũng không khiến Phong Tuyền kinh ngạc nhiên bao nhiêu, trong mắt Phệ Lang hiện ra một chút bối rối nhưng lập tức phản ứng lại, trên mặt tràn đầy thần sắc hung hãn. Cửu U Ma Tổ Hỏa trong miệng phân ra một chút, trong sát na đã phóng tới Phong Tuyền.
“Hả, đây là hỏa diễm gì vậy?” Phong Tuyền thân thể hơi chút chuyển động, chắn thùng gỗ đựng Hoàng Phủ Kỳ trước mặt mình!
Thấy tình cảnh này, Phệ Nhật Yêu Lang tranh thủ triệt tiêu Cửu U Ma Tổ Hỏa, nếu như đánh trúng Hoàng Phủ Kỳ thì kế hoạch hôm nay sẽ ngâm nước nóng. Trong kế hoạch, không nghĩ tới Phong Tuyền sớm đã phát hiện ra bọn họ, cho nên mới trở nên bị động như thế.
Về phần Phong Tuyền rốt cuộc làm sao biết được bọn họ tồn tại, Long Thần và Mạc Tiểu Lang cũng không biết.
Công kích của Cửu Ma Tổ Hỏa chẳng những không khiến cho Phong Tuyền đuổi theo Tiểu Lang, ngược lại khiến Phong Tuyền biết được mục đích của hai người Long Thần. Tiểu Lang không dám công kích Hoàng Phủ Kỳ, đây đã nói lên rằng, mục đích của hai người Long Thần chính là cứu Hoàng Phủ Kỳ.
“Thì ra tới đây là vì nha đầu này, từ thành Vũ Đế đến nơi này, các ngươi thật cho là ta không phát hiện ra bọn ngươi hay sao? Còn có một người nữa, ngươi cũng đi ra đi, ta biết ngươi trong một dặm.” Ánh mắt Phong Tuyền quặng đến chỗ Phong Thần.
“Con ch* cái, đây là muốn liều mạng mà.” Long Thần biết mình không cần thiết phải trốn nữa, hắn từ sau cây khô đi ra, ánh mắt nhấp nháy nhìn Phong Tuyền.
Nhìn thấy bộ dạng Long Thần, trên mặt Phong Tuyền hiện lên một chút sắc thái hài lòng, đánh giá Long Thần, nói: “Tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có cảnh giới đó, còn có một con yêu thú Vương cấp tam phẩm làm bạn, nói vậy ngươi ở thánh triều Thần Vũ này danh tiếng cũng không nhỏ à?”
Long Thần cũng không trả lời nàng, hắn đang nghĩ đối sách.
Lúc này, Phệ Nhật Yêu Lang đứng cách Long Thần cũng không xa, ánh mắt thiêu đốt lên hỏa diễm màu đen, gắt gao ngó chừng Phong Tuyền. Còn Hoàng Phủ Kỳ thì ở bên cạnh nàng, hắn đưa mắt nhìn về phía Long Thần, ý muốn hỏi Long Thần, rốt cuộc muốn động thủ ra sao.
Trong lòng Long Thần cũng hết đường xoay xở, chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Thấy Long Thần thế nhưng chẳng nói lời nào, còn ánh mắt thì tràn đầy sát khí lạnh như băng, để Phong Tuyền không chút thoải mái. Nàng cười duyên, ngọn ba đào trước ngực mãnh liệt rung rung, hường về phía Long Thần, nói: “Xem ra, tên tiểu tử nhà ngươi còn rất bướng bỉnh đây, như thế nào, nhìn ánh ămts của ngươi là muốn giết chết ta sau đó nhắm tới tiểu nha đầu này à? Chẳng qua bằng thực lực của các ngươi còn kém rất rất xa, hơn nữa…”
Nàng ngừng lại một chút, dùng ánh mắt trêu chọc nhìn Long Thần và Tiểu Lang, nói: “Tiểu nha đầu này có cái gì tốt chứ, thân thể còn chưa trưởng thành, có chỗ nào so được với thân thể đầy mê người của ta chứ? Hai người còn chưa thưởng thức qua tư vị nữ nhân, yêu thú này có thể biến thành hình người, nói vậy lực chiến đấu nhất định không thấp…”
Phong Tuyền này đúng là đỗ đ* mười phần mà. Nàng dùng ánh mắt tham lam quét qua quét lại trên người Long Thần và Mạc Tiểu Lang, Long Thần chỉ cảm thấy mộy ytận buồn nôn, nói: “Huynh đệ chúng ta có đúng là hứng thú với lão hay không, nhất là cái loại bà lão ai cũng có thể cưỡi lên này, cho nên chuyện này ngươi phải thất vọng thôi.”
Lời Long Tuyền khiến Phong Tuyền nổi giận đén phát run.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.