Chương trước
Chương sau
“Chuyện này toàn bộ cũng không nên trách hắn. Ân oán năm đó, ta đã không nghĩ nhiều nữa rồi. Vấn đề bây giờ là làm thế nào để vượt qua cửa ải khó khăn này.” Thanh Li vương chuyển qua đề tài khác, quan tâm nhìn Liễu Y Y hỏi.
“Mẫu thân, ngươi nói, trên đường ta đến Vũ Đế thành, hắn có thể chạy đến cứu ta không?” Bỗng Liễu Y Y lên tiếng.
Nàng nói từ “hắn”, dĩ nhiên là Khương Vô Nhai.
“Hẳn là có. Lấy tính cách của hắn, một chuyện gì đó không hoàn thành là hắn tuyệt đối sẽ không buông tha, giống như hắn trước kia theo đuổi nữ nhân kia vậy.” Thanh Li vương nói.
“Sẽ đến cứu ta? Nhưng mà ta nghe nói hắn chỉ mới là Địa Vũ cảnh nhị trọng, còn lần này nhât định chính bản thân Ma hoàng sẽ đưa ta đến Vũ Đế thành kết thân với Triệu Đan Trần, bọn họ đều là Địa Vũ cảnh tam trọng, hắn, Khương Vô Nhai hắn đến không phải chịu chết sao?” Liễu Y Y có chút lo lắng nói.
Mặc dù chỉ mới nói qua vài câu nhưng dù sao đó cũng chính là cha của mình. Liễu Y Y cũng không muốn nhìn thấy hắn cứ vậy mà mất mạng.
“Ta cũng không biết nữa, chuyện này với năng lực của ta căn bản không làm được. Không nói tới Ma hoàng, Triệu Đan Trần kia thật sự quá mạnh mẽ, trẻ tuổi như vậy đã là Địa Vũ cảnh tam trọng, ngay cả Khương vô Nhai cũng chỉ có xách dép cho hắn thôi, quả thật không cùng một cấp bậc.”
Trên mặt Liễu Y Y tràn đầy vẻ lo lắng. Nàng khẽ mở đôi môi son, trong đầu thì nhớ lại một người, nói: “Mẫu thân, ta nghe nói Long Thần đã đánh bại một trong tam đại Vũ hoàng Dương Ngưng Phong ở Chiến tộc, hơn nữa còn giết chết hắn, tuổi cảu Long Thần khẳng định không bằng Triệu Đan Trần, hơn nữa lực lượng tương đương nhau, luận thiên tài, Long Thần so với hắn còn cường đại hơn nhiều.” Nhớ tới người này, trong lòng Liễu Y Y run lên.
Bọn họ ở cùng một chỗ trong thời gian ngắn, nàng làm sao cũng không nghĩ rằng vị thiếu niên thoạt nhìn có chút cô đơn nhưng cũng vô cùng đáng giận, sau khi rời khỏi Cổ Ma vực, hiện tại đã đạt tới cấp bậc như vậy rồi.
“Đúng vậy, Long Thần tiến bộ, đúng là làm cho cả Thần Vũ thánh triều chấn động, hiện tại thanh danh của hắn cũng tương đương với hai đại thiên tài là Triệu Đan Trần và một Long Thần khác. Nếu như hắn có thể tới đây cứu ngươi, vậy thì nhất định chắc chắn. Nhưng mà…”
“Nhưng mà cái gì?” Liễu Y Y khẩn trương hỏi.
“Long Thần cũng không còn ở trong Chiến tộc nữa, đã một thời gian rất lâu hắn không lộ diện, theo ta đoán, với tính cách của hắn, nếu như còn ở Thần Vũ thánh triều thì không thể nào không tới nơi này, cho nên ta đoán hắn hẳn đã rời khỏi Thần Vũ thánh triều, có lẽ còn có một chuyện nữa, nghe nói Long Nguyệt bị nhốt vào trong Cửu U Tang Hồn, Khương Vô Nhai không đi Vũ Đế thành, nhất định là có người đi, người này hẳn là Long Thần rồi.”
“Cửu U Tang Hồn?” Liễu Y Y phát ra tiếng thét kinh hãi, sắc mặt nàng tái nhợt, nói: “ Mẫu thân, chỗ đó đi vào là không đi ra được sao? Hắn có thể đi ra không?”
“Khó nói lắm, hắn mặc dù mạnh, nhưng mà so với Vũ đế vẫn còn một khoảng cách rất lớn…” Thanh Li vương thở dài nói.
Liễu Y Y lùi về phía sau hai bước.
“Nha đầu ngốc à, ngươi vẫn quan tâm nhiều đến một người khác đó, nếu thật sự không được, ngươi cũng chỉ còn cách nhận mệnh thôi, mẫu thân là một phế vật, không giúp được cho ngươi…” Thanh Li vương ôm nàng vào lòng, nước mắt trào ra.
“Đúng, phải nhận mệnh sao?” Liễu Y Y sợ run, lẩm bẩm tự nói.

Vũ Đế thành hôm nay vẫn náo nhiệt như xưa.
Đám người hối hả, đi đi lại lại trên đường cái ngoại thành Vũ Đế thành.
Mà ở trong nội thành Vũ Đế thành thì là một sự rất yên lặng, trên đường cái rộng rãi vốn đã không có mấy người, tại trung tâm Vũ Đế thành chính là Vũ Đế cung cao vút trong đám mây, là người mạnh nhất Thần Vũ thánh triều trong truyền thuyết – Vũ đế Triệu Vô Cực, cư ngụ ở trong Vũ Đế cung.
Vũ Đế cung hoàn toàn phong bế nên người ngoài căn bản không hiểu rõ nội cung Vũ Đế rốt cuộc là cái gì, đối với người thường, Vũ Đế cung chính là một tòa tháp cao vút đâm vào trong đám mây. Chúa tể Thần Vũ thánh triều đang ở trên đỉnh cao nhất của tòa tháp đó.
Thỉnh thoảng có người nhìn lên đỉnh cao nhất của tòa tháp với ánh mắt sùng kính.
Trong Vũ Đế thành, hết thảy đều rất an bình.
Ngay lúc này, trên bầu trời Vũ Đế thành xuất hiện từng đợt sóng gợn, sóng gợn kia biến không trung thành một mặt hồ dựng thẳng đứng, cảnh tượng thần kì khiến cho mọi người vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn sóng gợn giữa không trung. Vội vàng nghị luận xôn xao.
“Động tĩnh đó, hẳn là bệ hạ chuẩn bị vi hành sao?” Mọi người vội vàng nghĩ tới.
Tại Thần Vũ thánh triều, Vũ đế Triệu Vô Cực, cơ hồ tồn tại giống như thần thánh vậy.
Khi ý nghĩ này xuất hiện trong lòng mọi người, đột nhiên, tại trung tâm sóng gợn xuất hiện bốn bóng ảnh, rất nhanh bóng ảnh đó biến thành thật thể. Bốn người xuất hiện.
Bốn người trôi lơ lửng giữa không trung, vừa nhìn hẳn là cường giả Thông Thiên cảnh cuaur trọng đã khai mở thiên khiếu.
Bởi vì quá cao, mọi người không nhìn thấy rõ tướng mạo đám người Long Thần, tại Vũ Đế thành, có thể phi hành, phần lớn đều là nhân vật cao tầng cho nên mọi người vội vàng dung ánh mắt tôn kính mà kính sợ nhìn bốn người Long Thần, chỉ có một ít người thực lực cường hãn trong nội thành Vũ Đế thành mới phát hiện động tĩnh này không tầm thường.
Lúc này đang là ban ngày. Trên căn bản Vũ Đế thành không có người lưu lại trong phòng, nên đều có thể thấy được bốn người Long Thần ở trên không trung.
Từ trong Cửu U Tang Hồn đi ra, đám người Long Thần liền tới nơi này, không ngờ cửa ra lại ở trên không rung, nếu không tới Thông Thiên cảnh cửu trọng thì lúc này đã ngã xuống chết cả rồi.
Sau khioonfr định thân thể, Long Thần chợt nở nụ cười khổ. Hắn nhìn xuống phía dưới, rất dễ dàng phát hiện bên dưới chính là Vũ Đế thành to lớn.
Hơn nữa, bên cạnh hắn không xa chính là một khối kiến trúc thần thánh nhất trong Vũ Đế thành – Vũ Đế cung. Nếu như lúc này Vũ đế ở trong Vũ Đế cung thì khoảng cách đến vị trí của Long Thần tương đối gần.
Trong lòng Long Thần hoảng sợ, thầm nghĩ mạo hiểm thật. Lần này hắn tiến vào Cửu U Tang Hồn, cho dù có cứu được Long Nguyệt, thật ra kết cục không đoán cũng biết được, bởi vì cửa ra Cửu U Tang Hồ ở bên cạnh Vũ Đế cung, thế nhưng vận khí tốt ở chỗ hắn cứu được Long Sơn. Long Sơn lại là đối thủ của sư tôn Triệu Vô Cực. Mặc dù đã bị nhốt nhiều năm rồi, lực chiến đấu chỉ còn Địa Vũ cảnh tứ trọng, nhưng điều này cũng đủ cho hắn so sánh với Vũ đế Triệu Vô Cực rồi.
Có hắn che chở, hết thảy không lo.
Vũ Đế thành, Vũ Đế thành thì sao?
Một lần nữa cảm nhận được đại thế giới, cảm nhận được thiên địa linh khí nồng nặc, Long Thần cũng có loại cảm giác như được tái thế, lại cành không cần nói tới Long Sơn. Long Sơn ở cái nơi đến phân chim cũng không có như Cửu U tang Hồn nhiều năm như vậy, lúc này cảm nhận đại thế giới bên ngoài, lệ nóng doanh tròng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.