Chương trước
Chương sau
“Gia gia, thực lực của ngươi bây giờ là gì?” Thiếu niên áo xám nhịn không được, hỏi.
Long Thần cũng nhìn ra được lão nhân này đã từng là một cường giả tuyệt thế, đã nhiều năm như vậy, ai biết hắn bây giờ thế nào?
Lão giả lắc đầu nói: “Cảnh giới chân thật của ta là Địa Vũ cảnh giới ngũ trọng, thế nhưng bởi vì chân nguyên cực độ thiếu thốn, còn có nhiều thương tổn, hiện tại tối đa cũng chỉ phát ra lực chién đấu tương đương với các ngươi, nếu có đầy đủ vương tinh thì có lẽ ta sẽ khôi phục đến Địa Vũ cảnh giới tứ trọng, về phần ngũ trọng, vậy thì cần phải tĩnh dưỡng dài ngày mới có thể khôi phục lại thực lực này.”
Cảnh giới chân thật, Địa Vũ cảnh ngũ trọng?
Đây đã là kinh khủng rồi, Thần Vũ thánh triều lúc này người mạnh nhất chính là Triệu Vô Cực vừa mới Địa Vũ cảnh tứ trọng mà thôi, cảnh giới chân thật của Long Sơn so với hắn cao hơn nhiều.
“Ngươi cần bao nhiêu vương tinh?” Long Thần hỏi thẳng.
Lời Long Thần vừa dứt, Long Sơn lúc này mới chú ý tới Long Thần, Long Thần ngay từ đầu một câu cũng không nói, khiến Long Sơn quên mất hắn, đến khi Long Thần lên tiếng hắn mới chợt nhớ tới hình như khi Long Nguyệt giới thiệu cũng không nói tới Long Thần.
Hơn nữa Long Thần cũng gọi hắn là gia gia.
Chẳng qua là Long Hồn biến thân trên người hắn đã xảy ra chuyện gì?
Thấy ánh mắt mê hoặc của Long Sơn, Long Nguyệt vội vàng giải thích: “Gia gia, tên của thiếu niên này cũng là Long Thần, trùng tên với đệ đệ ta, hắn có huyết mạch Long gia chúng ta, cho nên ta đoán hắn là một chi nhánh nào đó của Long gia chúng ta.”
“Chi nhánh?” Chân mày Long Sơn nhíu lại, nói: “Long gia chúng ta, ngoại trừ tỷ đệ ngươi ra, trên căn bản đều là con một dòng, ở phía trên khoảng chừng mười đời cũng không có chi nhánh nào, tại sao còn có chi nhánh nhỉ?”
Lời Long Sơn khiến Long Nguyệt và thiếu niên áo xám ngạc nhiên.
Long Sơn cẩn thận đánh giá Long Thần, lắc lắc đầu, nói: “Long Hồn biến thân của hắn không giống với chúng ta, cho nên cũng không có quan hệ máu mủ với Long gia chúng ta, nhưng mà trong tổ tiên của hắn hẳn là sánh với Long võ giả trong truyền thuyết! Thiếu niên, ngươi nó có đúng hay không?”
Hoàn hảo! Long Sơn này nhìn không ra lai lịch Long Thần.
Cho nên hắn gật đầu, nói: “Chuyện tổ tiên ta cũng không rõ lắm, trong gia tộc ta chỉ có một mình ta thức tỉnh loại huyết mạch này, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra.”
Long Thần cũng không thể nói cho bọn hắn biết mình chính là Long võ giả, cho nên hắn nương theo đó để nói dối.
Long Sơn nhớ lại, người cho mình vương tinh lúc nãy chính là người tên Long Thần này.
Lúc này, Long Nguyệt nói: “Ông nội, hiện tại chúng ta đã kết bái rồi, bất kêt hắn có quan hệ máu mủ với chúng ta hay không, hắn cũng là đệ đệ của ta. Ta đã truyền cho hắn Tán Hồn long trảo. Lần này là ahứn tới Cửu U Tang Hồn cứu chúng ta ra ngoài.” Long Nguyệt sợ Long Sơn cho rằng Long Thần là người ngoại đạo, liền vội vàng giải thích.
Long Thần cũng cười nói: “Chúng ta quen biết đã lâu rồi, ta có không ít vương tinh, muốn bao nhiêu mới có thể khôi phục lực lượng Địa Vũ cảnh tứ trọng?”
Nếu sự thật có Địa Vũ cảnh tứ trọng, đây là một trợ lực tương đối lớn. Nếu Long Thần và hắn tạo lập mối quan hệ tốt thì khi làm chuyện gì đó cũng sẽ rất đơn giản. Nói thí dụ như là Cổ Phần lệnh.
Thần Vũ thánh triều nhiều cao thủ như vậy, đều tranh đoạt Cổ Phần lệnh, trong lòng Long Thần nắm chắc cũng không thật sự lớn.
Dưới một phen chém gió, Long Sơn rất nhanh cũng liền đón nhận Long Thần, xem hắn là một hậu bối, cho nên hắn cũng không thấy ngại, nói: “Nếu như muốn khôi phục đến lực chiến đấu Địa Vũ cảnh tứ trọng, hẳn là cần đến một ngàn viên vương tinh, thật sự quá nhiều, ngươi có nhiều vương tinh như vậy sao?”
Lấy ra một ngàn, chế tạo nên một cường giả Địa Vũ cảnh tứ trọng, Long Thần nghĩ nghĩ cũng cảm thấy rất đáng, cho nên hắn gật đầu, nói: “Một ngàn vương tinh, đương nhiên là ta có.”
Vừa mới nói xong, Long Thần liền lấy ra một ngàn viên vương tinh từ trong Thái Hư cảnh, giao đến tận tay Long Sơn.
“Hảo tiểu tử, là một người hào sảng, Long Sơn ta sau khi khôi phục thực lực, tất nhiên không bạc đãi ngươi, cho dù không có quan hệ máu mủ, sau này ngươi cũng giống như cháu của ta vậy, được ta che chở.” Long Sơn lần đầu tiên toát ra nụ cười thoải mái.
Vô duyên vô cớ làm cháu người khác, Long Thần có chút buồn bực, thế nhưng nghĩ đến niên kỷ đối phưowng cũng gần trăm tuổi, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, hắn mới không để ý tới, kiếm vương tinh rất nhanh, giết Dương Ngưng Phong là có, mà để một cao thủ như vậy che chở, đó hẳn là không phải chuyện dễ dàng.
Long gia tỷ đệ cũng phóng tới Long Thần thần sắc cảm kích.
Lần này Long Thần tới Cửu U Tang Hồn, đối với bọn họ ân đức này thật sự quá lớn. Long Nguyệt mặc dù nói Long Thần là tỷ đệ kết bái nhưng trong lòng vẫn có chút ngại ngùng.
“Đại tỷ, dừng có dùng loại ánh mắt ấy nhìn ta mà! Ngươi đã cho ta Tabs Hồn long trảo, chỉ chút vương tinh ấy thì đáng là gì.” Long Thần cười nói.
“Ta đang nghĩ, lúc trước ta cứu ngươi ra khỏi Cổ Ma vực, rốt cuộc là quyết định sáng suốt cỡ nào. Ha ha, ngươi hẳn là nên cảm tạ cô gái tên Liễu Y Y ấy, không có nàng ta thỉnh cầu thì Khương Vô Nhai cũng không bất chấp nguy hiểm cứu ngươi.” Long Nguyệt cười nói.
Liễu Y Y?
Không biết chuyện của nàng, Khương Vô Nhai đã giải quyết được hay chưa, Triệu Đan Trần nói thời gian hơn một tháng, hiện tại đã một tháng rồi, nếu như Khương Vô Nhai không giải quyết được, Long Thần bây giờ có nhiều cao thủ như vậy, chỉ có thể dùng vũ lực giải quyết.
Cũng không biết, sau khi ra ngoài có đủ thời gian hay không nữa.
Mọi người không gấp gáp đi ra ngoài, mà đợi Long Sơn hấp thu lực lượng một ngàn viên vương tinh. Chờ hắn thành công thì có nhiều hơn một võ giả Địa Vũ cảnh tứ trọng, đến lúc đó còn phải sợ Vũ Đế nữa hay sao?
Tại Vũ Đế thành, cũng có thể trực tiếp đấu đá lung tung.
Một ngàn vương tinh được Long Sơn bố trí chung quanh theo một quy tắc nào đó, trên mỗi khối vương tinh đều tản mát quang mang trong suốt, phảng phất như là khối ngọc đẹp nhất vậy. Lúc này vương tinh hội tụ lại với nhau, tạo thành một cái vòng sáng trong suốt, chậm chạp xoay tròn chung quanh Long Sơn.
Từ Địa Vũ cảnh trở lên, mỗi khi lên một trọng cũng phải hao phí thời gian và cảm ngộ, có thể có được tốc độ biến thái như Long Thần, đoán chừng cả vạn quốc cương vực không có mấy người, cho nên cường giả Địa Vũ cảnh tam trọng trở lên đều vô cùng trân quý, đám người Long Thần bây giờ đang muốn tạo ra một cao thủ Địa Vũ cảnh tứ trọng.
Cảnh giới chân thật của Long Sơn là Địa Vũ cảnh ngũ trọng, thế nhưng, không có mấy năm nghỉ ngơi và khôi phục, hắn sẽ không có tới thực lực kia.
Long Thần có thể cảm nhận được, trong lòng lão nhân này nhất định có thù hận và oán khí rất nặng, loại oán khí đây, không phải là Thần Hùng đã chết mới có thể bình ổn lại bình thường, dĩ nhiên người thừa nhận lưả giận của hắn phải là Vũ Minh.
Đối với Long Thần mà nói, đây là thiên đại chuyện tốt.
Ai cũng không biết, một cỗ lực lượng phản kháng Vũ Minh được hình thành trong một nơi nhỏ nhỏ ở đây.
Rất nhanh, nửa ngày nữa qua đi.
Lúc này, những vương tinh vờn quanh Long Sơn đã mờ nhạt đi rất nhiều, vũ nguyên trong đó đã dần dần biến mất.
“Không sai biệt lắm.” Long Thần nói lên một câu, tiếng nói của hắn vừa mới dứt, những vương tinh trôi nổi kia đã biến thành loại đá bình thường, “bùm bùm cách cách” toàn bộ rơi xuống mặt đất.
Ánh sáng trong động cũng yếu bớt đi, đối với người phàm mà nói, đây là hoàn cảnh đưa naưm ngón tay cũng không nhìn thấy.
Sau khi mọi chuyện chấm dứt, Long Sơn mới chậm rãi đứng lên, hắn lúc này mang đến cho Long Thần một loại cảm giác nguy hiểm, kể từ ngày đạt tới Địa Vũ cảnh nhị trọng, đã có rất ít người mang đến cho Long Thần cảm giác như vậy, Long Thần có dự cảm Long Sơn lúc này đã có được thực lực giết chết hắn.
Cấp độ như vậy chính là cấp bậc của Vũ đế Triệu Vô Cực.
Long Sơn cẩn thận cảm thụ lực lượng thân thể của mình, hắn chậm rãi mở mắt, đầu tiên là nhìn về phía Long Thần, cơ mặt cứng ngắc đã nhiều năm một lần nữa nờ nụ cười với Long Thần.
“Tiểu Hữu, thật sự đa tạ ngươi.” Trong mắt Long sơn tràn đầy thần sắc cảm kích chân thành.
Long Nguyệt thản nhiên cười, nói: “Ông nội, lần này ta cùng với đệ đệ bị nhốt vòa trong Cửu U Tang Hồn, là hắn moi ra phương pháp ra khỏi Cửu U Tang Hồn từ miệng Vũ hoàng Vũ Minh, sau đó đến cứu chúng ta, chúng ta theo đám bò cạp đá đến đây là chủ ý của hắn.”
Long Sơn cười ha ha một tiếng, nói: “Nói như vậy, ngươi mới đúng là ân nhân cứu mạng chân chính, vương tinh này, tất cả đều là của ngươi, ngươi đối với một nhà cuả ta ân to lớn như thế, hôm nay Long Sơn ta có chỗ nào hữu dụng, cứ việc nói ra, Long Sơn ta dù bất chấp gian nguy cũng không chối từ.”
Long Thần cười khan, nói: “Các ngươi cũng đừng quá lời, vốn cùng là người một nhà, tiện tay mà thôi, hiện tại không còn sớm nữa, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi.”
Nơi này là chỗ không nên ở lâu, mọi người liền gật đầu, sau đó trồi lên phía trên, rất nhanh, bọn họ đi theo đường cũ, đến trong Cửu U Tang Hồn hoang dã.
Nhìn bốn phía xung quanh, Long Sơn cảm khái nói: “Cửu U Tang Hồn vẫn không thay đổi một chút nào, thế nhưng, người chết ở nơi này, từ xưa tới nay, hẳn là đã ngàn vạn rồi.”
Chợt, ánh mắt của hắn nhìn về phía Long Thần, hỏi: “Tiểu hữu, ngươi biết phương pháp đi ra khỏi Cửu U Tang Hồn?”
“Ta nghe nói trong Cửu U Tang Hồn có một ngọn tiểu sơn cao chừng mười thước, từ trên đỉnh đào xuống một trăm, có một cái la bàn, theo phương hướng la bàn chỉ dẫn, chúng ta có thể đi ra ngoài.” Long Thần gật đầu nói.
“Không sai, cũng giống như điều ta biết.” Long Sơn lộ ra sắc thái hài lòng.
Cho nên bốn người không nói hai lời, bắt đầu tìm kiếm tiểu sơn, bởi vì liên quan tới Long Sơn, đã trì hoãn một ngày thời gian.
Hiện tại đã có cường giả Địa Vũ cảnh tứ trọng trấn giữ, cho dù đi ra ngoài, Long Thần cũng không lo lắng gì.
Thiếu niên áo xám đã từng thấy một ngọn tiểu sơn, bốn người kiên nhẫn, thời gian đi qua đi qua, bọn họ tìm kiếm hồi lâu, rốt cuộc tìm được ngọn tiểu sơn trong truyền thuyết.
Trong bốn ngày này, bốn người cũng tương đối thoải mái, thỉnh thoảng chém gió tăng lên tình cảm giữa bọn hắn.
Long Thần cũng biết được một ít sự tích năm đó của Long Sơn, năm đó hắn và Vũ đế lúc đó đều là Địa Vũ cảnh tứ trọng, thế nhưng quan hệ giữa bọn họ rất tốt, sau đó Long Sơn đạt đến Địa Vũ cảnh ngũ trọng trước nhất, nhưng trúng phải cái bẫy rập của huynh đệ, bị đẩy vào trong Cửu U Tang Hồn.
Bởi vì tín nhiệm, cho nên hắn trúng phải độc thủ của Vũ đế Thần Hùng.
Thoáng một cái, thời gian hơn ba mươi năm đã trôi qua.
Năm đó phong quang vô hạn, hiện tại trở thành lão nhân gần đất xa trời, Long Thần nghe mà thổn thức không dứt.
Năm đó, Dương gia lão tổ nói quả không sai, nhất định phải thăm dò hiểu rõ huynh đệ của mình, nếu không, ngay cả chết như thế nào cũng không biết.
Long Thần may mắn, trong số những người hắn gặp, đều là người tốt có thể thổ lộ tình cảm.
Sau khi tìm được tiểu sơn, Long Thần tự mình lặn xuống hơn một trăm thước, quả nhiên, ở trong đó hắn đào được một cái la bàn lạnh như băng, sau khi lấy ra rồi, bốn người Long Thần cẩn thận quan sát cái la bàn kia.
La bàn tương đối bình thường, nhìn không ra đặc điểm đặc thù nào, toàn thân nó là màu cổ đồng, so với la bàn bình thường cũng không có điểm khác biệt nào, chẳng qua khi mà Long Thần cầm lấy la bàn mới loáng thoáng cảm nhận được cái la bàn này tựa hồ giao thoa cùng một chỗ với Cửu U Tang Hồn.
Nâng la bàn, rất nhanh la bàn liền chỉ đến một phương hướng.
Lấy được la bàn, mọi người chuẩn bị rời đi.
“Bên này.”
Theo phương hướng la bàn, mọi người lập tức lên đường, khi mà bọn họ đi được mười bước, thế nhưng la bàn lại chỉ tới phương hướng ngược lại.
“Sao có thể như vậy?”
Thiếu niên áo xám có chút buồn bực, bọn họ đi qua hướng kia.
“Đừng quản nó, tiếp tục đi.”
Long Thần khẽ nhíu mày, hắn xoay người qua, bắt đầu cầm lấy la bàn.
“Chính bởi vì la bàn chỉ phương hướng quỷ dị, chúng ta mới có thể ra khỏi nơi quỷ quái này, lúc trước chúng ta dùng thế nào giờ chúng ta chiếu theo đó mà làm.” Long Thần vừa đi vừa nói.
Quả nhiên, sau khi đi trở lại một đoạn đường, la bàn kia bắt đầu chỉ tới phương hướng khác, đám người Long Thần đi tới hướng la bàn cố định.
“Cửu U Tang Hồn đúng là thần kì, chúng ta dựa theo la bàn đi lung tung một hồi, vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng mò mẫm không đường ra mà thôi, nào ngờ tới đây còn xuất hiện lộ tuyến không rõ, nhưng đúng là đường đi chân thật.” Mấy ngày sau, trong lòng mọi người vội vàng nói lời cảm khái.
Trong mấy ngày này, đám người Long Thần và cường giả Long Sơn tương đối hòa đồng, đại khái đã biết được một ít chuyện phát sinh từ mấy năm trước của Thần Vũ thánh triều.
Mà Long Sơn cũng biết được Thần Vũ thánh triều bây giờ rốt cuộc là thế nào.
“Nói như vậy, hiện tại là một nhà Vũ đế độc đại, thậm chí đến loại thế lực như Cổ Ma vực cũng đã thần phục Vũ Minh.” Long Sơn có chút nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, Cổ Ma vực từ hơn mười năm trước đã quy thuận Vũ Minh, lúc ấy là Vũ đế trực tiếp ra tay trước mặt vô số người, chỉ dựa vào mấy chiêu liền đánh bại tất cả cường giả Cổ Ma vực.” Long Nguyệt có chút buồn bực nói.
Vũ đế quả thật là cường giả đệ nhất Thần Vũ thánh triều.
“Đánh bại tất cả cường giả Cổ Ma vực...” Long Sơn chậm rãi gật đầu, tiếp tục nói: “Mỗi một thời đại Vũ đế đều có tu luyện bí điển cao nhất của Vũ Minh, là chiến kỹ Vương cao cấp đẳng duy nhất Thần Vũ thánh triều, cường giả Cổ Ma vực không thể địch lại là hợp tình hợp lí, phải biết rằng, cùng là cấp bậc chiến kỹ, chênh lệch trong đó lại vô cùng lớn, lại càng không nói tới chiến kỹ Vương cấp cao đẳng, tuyệt đối là lực áp tất cả các chiến kỹ còn lại, trừ phi là Thần Vũ thánh triều xuất hiện chiến kỹ Hoàng cao cấp chưa từng xuất hiện, bằng không, không ai là đối thủ của Vũ đế.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.