Chương trước
Chương sau
Lúc này Xích Ảnh nhíu mày nói: “Các vị, còn có một tin tức ta không có nói ra, thời điểm đại tỷ thua bởi Vũ đế, Thanh Đế ấn của nàng đã bị Vũ Đế đoạt đi. Thế nhưng ta nghe nói, trong tay Vũ đế nắm Kim Đế ấn!”
“Thanh Đế ấn đã bị đoạt đi sao? Nói cách khác, hiện tại Vũ đế Triệu Vô Cực có được hai đế ấn. Nếu là bị hắn tìm được năn cái đế ấn, sợ rằng rất phiền toái..”
Chân mày mọi người, sâu sâu nhíu lại.
Nghe bọn họ nói chuyện, Long Thần cuối cùng vẫn quyết định đem chuyện mình có hai đế ấn nói ra ngoài, tất cả huynh đệ tỷ muội, cũng như Lôi Chấn đã thẳng thắn như vậy, tại sao Long Thần hắn không thể?
Khi mà mọi người còn nhíu chặt lông mày, Long Thần lên tiếng: “Mấy vị ca ca tỷ tỷ, ta có chuyện muốn nói..”
“Hửm?”
Mọi người đồng loạt hướng về Long Thần, Lôi Chấn liền hỏi: “Thất đệ, ngươi nói đi!”
Long Thần gật đầu, nói: “Hiện tại Ngũ Đế ấn, Thanh Đế ấn và Kim Đế ấn đều ở trong tay Triệu Vô Cực, Hoàng Đế ấn thì ở trong tay tứ ca, còn lại Huyền Đế ấn và Xích Đế ấn, thật ra là ở trong tay ta..”
Long Thần nói xong, liền lấy Huyền Đế ấn và Xích Đế ấn từ trong Thái Hư cảnh ra ngoài.
Đối với bọn họ mà nói, tin tức kia thật sự rất ngoài dự liệu. Trên mặt mỗi người đều ngạc nhiên, lúc Long Thần nói, ngay từ đầu bọn họ không có tin tưởng cho lắm nhưng khi thấy Xích Đế ấn và Huyền Đế ấn ở trong tay Long Thần, bọn họ triệt để tin.
“Các vị, xin lỗi, ta đạt được hai cái đế ấn này nhưng vẫn luôn lừa gạt các ngươi...”
Long Thần cười khổ nói.
Mắt thấy mới là thật nhưng mà trong lòng bọn họ vẫn có rất nhiều điểm nghi ngờ, Khương Vô Nhai có chút khó có thể tin nói: “Ngươi từng ở Cổ Ma vực, vậy thì Huyền Đế ấn ở trong tay ngươi, cái này cũng thôi đi, mà Xích Đế ấn kia ngươi làm thế nào lấy được?”
“Đúng, trước đây ngươi không phải nói là nơi đó có Thái dương chân hỏa sao? Ngay cả đại tỷ Long Nguyệt cũng chịu không nổi, sao lấy được Xích Đế ấn à?”
Lam Linh Nhi cũng hỏi.
Long Thần lắc đầu, nói: “Ta có thể chất đặc thù, cho nên ta lấy được Xích Đế ấn, thế nhưng là ta mới tới, đối với tất cả mọi người đều rất không quen thuộc lắm...”
Khương Vô Nhai cười ha ha một tiếng, nói: “Thất đệ là người cuối cùng gia nhập chúng ta, có chút lòng phòng bị, đây là chuyện bình thường, yên tâm đi, chúng ta cũng không phải là ước mơ chiến kỹ Hoàng cấp kia nhưng mà cảm thấy chiến kỹ tốt như vậy, nếu như rơi vào trong tay Vũ đế, những người như chúng ta vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên được!”
Lôi Chấn cũng gật đầu, cười nói: “Đây là vừa lúc! Hiện tại huynh đệ chúng ta đã có Xích Đế ấn, Huyền Đế ấn và Hoàng Đế ấn, mà Vũ đế có Thanh Đế ấn và Kim Đế ấn. Nếu chúng ta chiếm được hai đế ấn của hắn là có thể gom đủ Ngữ Đế ấn!”
Khương Vô Nhai sắc mặt trầm xuống, nói: “Tin tức thất đệ có được hai đế ấn, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, ta đoán chừng Vũ đế lúc này đang truy tìm tung tích ba cái đế ấn kia nếu như để cho hắn biết, đoán chừng chúng ta đều xong đời, dù sao chúng ta lúc này có đại bản doanh là Chiến tộc đã từ chỗ tối chuyển thành sáng. Các ngươi có hiểu không?”
Mọi người gật đầu.
Đạo lý này đương nhiên mọi người hiểu được.
Long Thần cũng gật đầu, tin tức kia mình không thể tiết lộ ra ngoài. Hắn bây giờ dĩ nhiên còn không có thực lực đối phó với Vũ đế thần bí kia cho nên không thể lộ ra, chờ đến khi hắn có thể đối phó Vũ đế, không nghi ngờ chút nào, Ngũ Đế ấn chính là của hắn.
Ngũ Đế ấn, chìa khóa năm màu! Long Thần có dự cảm, nếu như hắn học xong Ngũ Đế ấn Hoàng cấp chiến kỹ, đối với thực lực của hắn có điểm tăng lên rất lớn, thậm chí tương lai nếu có thể đi vào Thái cổ bãi tha ma, tìm được bảo tàng Ngũ đế, cũng có trợ giúp rất lớn.
Hoàng cấp chiến kỹ, đó là cao thủ Thiên Vũ cảnh, tu luyện thi triển chiến kỹ, chỉ nghe tên thôi, cũng biết đã kinh khủng. Nếu như có được, Long Thần biết, chỗ tốt đối với mình, tuyệt đối là vô cùng.
Địa Vũ cảnh, Thiên Vũ cảnh và Thần Vũ cảnh, mà Long Thần lúc này chỉ mới bắt đầu từ Địa Vũ cảnh thôi, cách Thần Vũ cảnh, còn có một đoạn thật là dài.
Mắt thấy, từ khi Linh Hi rời đi đã qua đi bốn tháng rồi, rất nhanh nửa năm, chỉ chớp mắt thôi đã qua đi, Long Thần có thể ở trong mười năm, quang minh chính đại đứng ở trước mặt Linh Hi sao?
Nơi Linh Hi, chỉ tới một bà ngoại thôi, mà đã kinh khủng như thế, thực lực sau lưng nàng, được gọi là thế lực Kiếm Hồn đế cung, chỉ nghe tên thôi đã vô cùng kinh khủng. Trong tam đại đế vực, một trong số đó có tên là Kiếm Hồn đế vực, mà cái tên Kiếm Hồn đế cung, trăm phần trăm là thế lực đệ nhất trong Kiếm Hồn đế vực.
Sợ rằng, tại trước mặt Kiếm Hồn đế cung, cái gì là Thần Vũ thánh triều, cái gì là vạn quốc cương vực đều là một trận chê cười mà thôi.
Long Thần nắm chặt nắm tay.
Mặc kệ thế nào, Ngũ Đế ấn là một cơ hội to lớn, hắn nhất định phải đạt được, không thể tiện nghi cho Vũ đế!
Hết thảy đã nói xong xuôi, Long Thần quyết định lên đường.
Lôi Chấn suy nghĩ một lát, nói: “Vì phòng ngừa Vũ đế nhận được Ngũ Đế ấn, ta sẽ tìm một nơi vắng vẻ, trực tiếp ấn giấu Hoàng Đế kỹ. Nếu chúng ta có thể đạt được hai cái đế ấn khác, đến lúc đó lại lấy ra, sao?”
“Như thế rất tốt, thế nhưng chỗ kia nhất định phải bí mật.”
Khương Vô Nhai gật đầu, những người khác cũng đều đồng ý.
Cho nên, Long Thần liền hướng về chúng nhân, Xích Đế ấn và Huyền Đế ấn của hắn, còn để ở trong Thái Hư cảnh, nếu như sau khi Long Thần chết đi, Thái Hư cảnh do Tiểu Miêu nắm giữ, Vũ đế kia vô luận là làm sao cũng không chiếm được Ngũ Đế ấn.
Cứ như vậy, Long Thần rời đi Chiến tộc, đi về hướng trung tâm Thần Vũ thánh triều - Vũ Đế thành.
Bởi vì hắn lúc này ở trong trang phục Trần Quang Quân, cho nên Tiểu Lang đã không thích hợp ở bên ngoài, Long Thần dưới bất đắc dĩ, chỉ có thể để Tiểu Lang đi vào trong Thái Hư cảnh, bây giờ là thời khắc khẩn yếu nhất, dĩ nhiên Tiểu Lang không có so đo chuyện nhỏ nhặt này.
Đường đến Vũ Đế thành, dĩ nhiên Long Thần nắm rõ.
Lên đường, dĩ nhiên không còn khô khan nữa, bởi vì Long Thần còn có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn làm, đó chính là Phong Thần cước pháp!
Một trận đánh rất đáng giá, tại trước khi đánh chết Dương Ngưng Phong, Long Thần đã đoạt đi túi càn khôn của hắn, vốn chỉ muốn lấy đi một ít vương tinh, không nghĩ tới trong túi càn khôn của Dương Ngưng Phong, phát hiện ra bản bí tịch Phong Thần cước pháp.
Long Thần chưa từng tu luyện qua cước pháp cường hãn, đàng hoàng mà nói, đối với Phong Thần cước, hắn vẫn là mơ ước, hơn nữa Phong Thần cước là một chiến kỹ cùng cấp bậc với Tán Hồn long trảo, với lại một cái ở trên tay, một cái là ở trên chân, hai loại đó căn bản là không xung đột với nhau.
Long Thần nếu tu luyện thành công Phong Thần cước, lại phối hợp với Tán Hồn long trảo và Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ, mang tam đại Vương cấp trung phẩm ra chiến đấu, tạo thành công kích hoàn mỹ, đến lúc đó lực chiến đấu của hắn, đạt tới trình độ cao hơn một tầng.
Nói tóm lại, có được Phong Thần cước, hắn vô cùng hưng phấn.
“Tán Hồn long trảo và Phong Thần cước tổ hợp lại và công kích cùng lúc thì Triệu Đan Trần kia mặc dù có tiên thiên Hoàng Kim chiến thể, đoán chừng cũng không phải là đối thủ của ta..”
Cho nên Long Thần liền bắt đầu học tập Phong Thần cước, có kinh nghiệm học tập chiến kỹ Vương cấp trung đẳng khác, hơn nữa hắn thiên tư xuất chúng, trọng yếu hơn hắn đã xem qua Dương Ngưng Phong thi triển mấy lần rồi, biết biến hóa ở chỗ nào, cho nên tại Phong Thần cước, tiến bộ của hắn so với Tán Hồn long trảo còn muốn nhanh hơn.
Thực lực đã tới Địa Vũ cảnh nhị trọng, sử dụng Long Hồn biến thân, chân nguyên đạt tới cấp bậc Địa Vũ cảnh tam trọng làm Long Thần có được thực lực thi triển một chiêu cuối cùng của Tán Hồn long trảo.
Thế nhưng cho dù là Phong Thần cước hay là Tán Hồn long trảo, Long Thần cũng không có đất phô diễn, tại Vũ Đế thành, hắn chỉ có thể thi triển Bách Chiến đao pháp của Trần Quang Quân, Trần Quang Quân được xưng là Vũ Minh Bách Chiến vũ vương! Là bởi vì liên quan đến Bách Chiến đao pháp, Bách Chiến đao pháp chính là truyền thừa của gia tộc hắn, cũng là một môn chiến kỹ Vương cấp không tệ.
Một đường lên đường, Long Thần đắm nhìn vào trong tu luyện Phong Thần cước, Phong Thần cước có Cuồng Phong thức, Bạo Phong thức. Long Thần lúc này như là một trận gió lớn, hướng Vũ Đế thành thổi quét qua.
Trong quá trình này hắn không ngừng tiến bộ, cho dù là ở phương diện chân nguyên, hay là phương diện chiến đấu, có tiến bộ không nhỏ, từ Chiến tộc đến Vũ Đế thành, Long Thần tổng cộng dùng hơn mười ngày thời gian, mới rốt cuộc trước khi đi ra vùng hoang dã tận cùng, mới thấy được Vũ Đế thành khổng lồ ở phía trước.
Đây là một tòa thành trì màu vàng, so với những thành trì mà Long Thần từng tham kiến còn muốn to lớn hơn nhiều lắm, giống như là một tiên cung màu vàng ở cuối chân trời vậy, đại lượng mây phủ kín bầu trời Vũ Đế thành, tường Vũ Đế thành màu vàng, phản bắn ra ánh sáng màu trắng xuyên thủng vào trong tầng mây, thoáng như mộng cảnh vậy, đừng nói tới có bao nhiêu mỹ lệ.
Tại trung tâm Vũ Đế thành, một đạo khí lưu trắng thuần hướng bầu trời không ngừng dũng mãnh lao tới, trên bầu trời Vũ Đế thành tạo thành một đám mây màu trắng hình nấm cực kỳ to lớn, Long Thần còn ở phía xa xa, hơi chút hô hấp đã có thể cảm giác được một cỗ linh khí thiên địa nồng nặc trực tiếp tưới vào trong tim trong phổi của mình, có cảm giác cả người vô cùng sảng khoái.
“Vũ Đế thành mà lại có linh khí địa mạch nồng nặc đến thế, chẳng những nồng nặc, hơn nữa còn tinh khiết, trách không được người ở nơi này so với những nơi khác mạnh mẽ nhiều đến vậy. Tốc độ tu luyện của người ở nơi đây, e rằng so với Thương Ương quốc phải là nhanh hơn gấp một vạn lần!”
Long Thần có chút im lặng.
Giống như nơi Thương Ương quốc làm sao cho ra đời cường giả tuyệt thế được?
Không, tuyệt đối là bởi vì thiên địa linh khí, Long Thần mà không rời đi, chỉ sợ rằng cả đời này cũng không đạt tới Địa Vũ cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Lý Tuyền Cơ, thậm chí là người nhà Linh Hi, kết luận Long Thần không thể đại thành, sống ở một nơi không ra gì như Thương Ương quốc, cả đời này sao có thể thành công được?
Tại Thần Vũ thánh triều, võ giả bình thường, ở tiểu quốc, có thể xưng bá thiên hạ là vì bọn họ không có đi ra ngoài? Một khi rời đi, bọn họ giống như là cá lớn đến một khe nước cực nhỏ, căn bản là không nhúc nhích được mình.
Vũ Đế thành hôm nay, mang đến cho Long Thần sâu sâu rung động.
Long Thần càng đến gần Vũ Đế thành lại càng cảm khái Vũ Đế thành cực kỳ to lớn. Thật sự là quá lớn, khi đứng ở trước mặt Vũ Đế thành khoảng chừng hơn ngàn thước, Long Thần ngẩng đầu nhìn lên, toàn bộ phạm vi tầm nhìn đều là tường thành màu vàng, từ bên trái, lan tràn đến phía bên phải.
Vũ Đế thành được phân ngoại thành và nội thành, nội thành mới thật sự là Vũ Đế thành. Ngoại thành Vũ Đế thành, nhân khẩu khoảng chừng trăm vạn sinh sống, những người này đều là gia thuộc chấp pháp đội Vũ Minh, còn có một ít quý tộc Thần Vũ thánh triều, ngoại trừ đại thế lực như Hoàng Phủ gia tộc và Cổ Ma vực ra, trên căn bản người Thần Vũ thánh triều đều lấy nơi chốn Vũ Đế thành làm vẻ vang.
Long Thần dừng chân tại trước đại môn màu vàng to lớn, hắn không có đi theo đội ngũ vào đi vào Vũ Đế thành, mà đi tới một cánh cửa nhỏ độc lập, võ giả thủ hộ cánh cửa này thực lực đều đã đạt tới Thông Thiên cảnh cửu trọng.
Dĩ nhiên, nơi đây là nhân vật thượng tầng, mới có thể thông qua cửa, đại môn Vũ Đế thành, không biết xếp hàng đến bao lâu, mới có thể đi vào.
Thân phận bây giờ của Long Thần là Trần Quang Quân là Bách chiến vũ vương, hắn đương nhiên là đi cửa này lấy thân phận của hắn, nếu như chạy tới những đại môn khác, sợ rằng sẽ bị hoài nghi.
Điểm chú ý này Long Thần tại Chiến tộc đã chuẩn bị đầy đủ.
Trần Quang Quân thân là Vũ vương, tự nhiên có đồ vật chứng minh thân phận của mình, đó là một cái kim bài Vũ vương, phía trên được khắc tên cùng tướng mạo của Trần Quang Quân hắn, Vũ Minh cũng chỉ có hơn bốn mươi Vũ vương cao cao tại thượng, nói vậy, đối với loại võ giả thủ vệ Thông Thiên cảnh cửu trọng đều biết bọn họ.
Long Thần đến, thủ vệ kia nhìn thấy, liền quỳ một chân xuống đất, đồng hô lên: “Tham kiến Bách Chiến vũ vương..”
“...”
Căn cứ theo tài liệu, cả đời Bách Chiến vũ vương đều háo thắng là một người tương đối lãnh lệ, bình thường đều không nói nhiều, Long Thần giả mạo hắn hẳn là rất đơn giản, bởi vì tính cách của hắn vốn nghiêng về lãnh khốc.
Dưới thanh âm khàn khàn của Long Thần, những người khác vội vã đứng yên, trong đó một vị tiểu đội trưởng vội vã tiến lên, cung kính hỏi: “Thuộc hạ Công Tôn Thắng tham kiến Bách Chiến vũ vương, Bách Chiến vũ vương đã hơn mười ngày rồi đều không có tin tức, không biết là đi nơi nào?”
Long Thần dùng ánh mắt lãnh lệ quét qua hắn, nói: “Tới phiên ngươi quản sao hả?”
“Vâng, vâng là thuộc hạ nhiều lời.”
Công Tôn Thắng đã biết tính tình Trần Quang Quân, lập tức vội vã trở lui, trong cảm nhận của hắn, Bách Chiến vũ vương đúng là có tính tình này Long Thần nếu như đem chuyện mình biến mất mười ngày nói ra cho hắn biết, chỉ sợ rằng ngược lại hắn sẽ sinh nghi.
Ngay khi đối phương thối lui về sau, Long Thần trực tiếp đi vào thành mà không chút quay đầu. Mọi người cung tiễn Long Thần vào thành, trên mặt tràn đầy thần sắc sùng kính, đợi Long Thần đi xa rồi, Công Tôn Thắng kia lúc này mới xì ra một tiếng đầy khinh miệt, nói: “Không phải là Địa Vũ cảnh nhất trọng thôi sao? Đến ngày mai, ta cũng có thể đạt tới, xem ngươi ở trước mặt ta hò hét hay không!”
Công Tôn Thắng ngay cả lời này cũng nói ra, không thể nghi ngờ, Long Thần giả mạo phi thường thành công.
Sau khi vào Vũ Đế thành, Long Thần mới khắc sâu biết được sự phồn hoa ở nơi này nơi này đúng là nơi trọng yếu nhất của Thần Vũ thánh triều, khắp nơi đều là người, chen vai thích cánh, thế nhưng bởi vì trên người Long Thần có dấu hiệu Vũ Minh cao tầng nên không người nào dám hướng hắn chen lấn.
Long Thần không muốn gây sự, hắn hướng trong trí nhớ, hướng một chỗ trong thành đi tới, dọc theo con đường phồn hoa, hắn nhìn nhìn mấy lần nhưng chưa từng để ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.