Chương trước
Chương sau
Giống như, công kích Dương Ngưng Phong đánh vào chỗ trống không vậy, hoàn toàn không có đánh trúng Long Thần!
“Cái gì!”
Long Thần giữa không trung, tốc độ hồi phục thật sự quá nhanh, trong nháy mắt mọi người nhìn thấy hắn toàn là máu nhưng chỉ trong nháy mắt, nhìn lại dĩ nhiên là Long Thần lành lặn vững vàng hạ xuống đất, trong lòng Vũ Minh, cảm giác mỗi người lúc này đều giống như là cổ họng bị nhéo vậy, một câu cũng không thốt ra được.
Bên Chiến tộc, mọi người ngẩn ra, sau khi thấy Long Thần không có chuyện gì, bọn họ kinh hỉ đến cực điểm.
Nhất là Long tộc, tình huống Long Thần hôm nay, và tại thời điểm hắn chạy trốn Cổ Ma vực, diễn ra tương tự như vậy? Long Thần khi đó, tất cả mọi người đều cho là hắn đã bị Ma hoàng giết chết nhưng mà hắn khi đó thần kỳ sống lại.
Hiện tại cũng giống như vậy.
Người Vũ Minh, chỉ biết trong lúc nhất thời đem nghĩ mình không nhìn thấy rõ gì cả, mấy người Long tộc, lại hai mắt nhìn nhau, bọn họ biết, Long Thần tuyệt đối có một loại thủ đoạn nghịch thiên, thế nhưng có thể khởi tử hồi sinh.
Long Thần có mấy đại thần thông, vốn, hắn có thể dùng tới huyết tế nhất trọng, huyết tế nhất trọng tổn hại thương thế cũng không nặng, chỉ rút lui thực lực một cái cấp bậc mà thôi, vấn đề là hắn bây giờ chỉ mới Địa Vũ cảnh nhất trọng, tụt lui mà nói cũng chỉ ở Thông Thiên cảnh cửu trọng, nói không chừng vũ hồn vừa mới ngưng kết ra, không còn nữa.
Cho nên, Long Thần không dám dùng huyết tế.
Mà lúc nãy, Long Thần dưới công kích của Dương Ngưng Phong, sử dụng Thời gian nghịch lưu để bảo vệ tính mạng của mình.
Vừa mới hạ xuống đất, Long Thần cử động làm cho mọi người kinh hô lên, hắn lúc này hai mắt nhắm lại, thế nhưng đang đánh ra địa vũ quyền phổ đệ nhị trọng.
Dưới lĩnh ngộ đầy đủ, địa vũ quyền phổ đệ nhị trọng, liền một mạch, trong thời gian ngắn Long Thần hoàn thành địa vũ quyền phổ đệ nhị trọng, từng chiêu cực kỳ huyền ảo, hoàn toàn lĩnh ngộ tinh túy Địa Vũ cảnh nhị trọng.
Dĩ nhiên, đây là cảm ơn Dương Ngưng Phong, chính từ trong chiến đấu với Dương Ngưng Phong, Long Thần mới lĩnh ngộ được địa vũ quyền phổ đệ nhị trọng, nhanh chóng diễn luyện xong một bộ quyền pháp, thân thể Long Thần “ong.” lên một tiếng, lần nữa xảy ra lột xác, những địa mạch linh khí, chen chúc phóng ra ngoài làm chân nguyên trong vũ mạch Long Thần, dưới Long Thần luyện hóa, nhanh chóng gia tăng.
Trong thức hải của hắn, long hình vũ hồn hư ảo kia phát ra một tiếng gầm rống, sau đó thân thể nhúc nhích, có thể nhìn thấy, long hình vũ hồn, thế nhưng chân thật thêm vài phần, đây là dấu hiệu hắn tới Địa Vũ cảnh nhị trọng.
Thiên phú kinh người, kinh nghiệm chiến đấu xuất sắc, để Long Thần trong chiến đấu, hoàn thành một bước này.
“Rống!”
Trong cơ thể, mười tám vũ mạch, giống như là mười tám con thần long màu đỏ máu, điên cuồng ngọa nguậy, những địa mạch linh khí đi vào trong cơ thể hắn, giống như là thức ăn vậy, bị vũ mạch ngọa nguậy hấp thu tiêu hóa, hóa thành Long Hồn chân nguyên cho bản thân.
Dĩ nhiên, cung cấp từ địa mạch linh khí, đối với người khác mà nói, coi như là rất nhanh nhưng đối với Long Thần thì là tương đối chậm chạp, nhất là ở thời khắc khẩn yếu trước mắt, thế nhưng Long Thần sớm đã chuẩn bị đầy đủ, trong Thái Hư cảnh của hắn, còn tồn kho rất nhiều tinh huyết của Hắc Thủy Huyền Xà, Long Thần lúc này điều phối sử dụng, để tinh huyết này đi ra khỏi Thái Hư cảnh, không cho một ai biết được, liền hóa thành một đoàn huyết vụ, bị Long Thần hấp thu.
Vũ hồn cường tráng lớn lên, Long Thần cảm giác được khát khao từ thân thể của mình, những địa mạch linh khí kia căn bản không thể giải khát, chỉ có Luyện huyết hóa khí, đại lượng tinh huyết đều bị Long Thần trực tiếp hóa thành chân nguyên, truyền vào trong vũ mạch Long Thần, vũ mạch ngọa nguậy, chuyển hóa luyện hóa, cuối cùng hóa thành một loại lực lượng để Long Thần nắm giữ.
Long Thần sau khi hạ xuống đất, liền xảy ra một loạt biến hóa không thể tưởng tượng nổi, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy trên người Long Thần tất cả huyết quang kia đều biến mất tăm, hắn đã khôi phục lại trạng thái như ban đầu nhưng mà Long Thần lúc này cúi đầu, trên người phát ra uy thế và huyết khí cường đại, điều này làm cho hắn thoạt nhìn, so với trước kia càng kinh khủng hơn nhiều lắm.
Địa Vũ cảnh nhị trọng!
Long Thần trong chiến đấu, đạt tới Địa Vũ cảnh nhị trọng.
Thấy tình huống Long Thần bây giờ, trong đầu những người khác, từ từ hiện lên ý nghĩ này. Chuyện này dĩ nhiên làm cho mọi người vô cùng kinh hãi, đối với Vũ Minh mà nói, vô cùng ngạc nhiên, còn đối với Chiến tộc và Long tộc mà nói, đây chính là thiên đại kinh hỉ.
Ai cũng không có nghĩ tới, Long Thần có thể ở trên chiến trường, hoàn thành nghịch chuyển cuối cùng ư?
Khi mà mọi người cho rằng hắn chết chắc thì hắn thần kỳ sống lại.
Mỗi người Long tộc hiểu rõ thực lực Long Thần, trong lòng tràn đầy mừng rỡ, bọn họ hiểu, nghịch chuyển cuối cùng, rốt cuộc có ý nghĩa thế nào.
Thấy bóng lưng Long Thần bộc lộ tài năng, khuôn mặt Khương Vô Nhai thoải mái, cười bất đắc dĩ, cảm khái nói: “Cái vị Thất đệ này bây giờ sợ rằng đến Long Nguyệt cũng không đối phó nổi, lúc này chỉ đi qua mấy ngày thôi mà, các ngươi nói xem, kinh khủng hay là không kinh khủng?”
Tất cả mọi người đang nhìn Long Thần, cho nên ai cũng không trả lời hắn cả nhưng mà trong lòng mọi người, thật ra đều đã có đáp án.
“Vận mệnh Chiến tộc sẽ giao phó đến tay Long Thần rồi..”
Địa Vũ cảnh nhất trọng, có thể thắng triệt để Địa Vũ cảnh nhị trọng, vậy không phải nói là Long Thần bây giờ, có thể hoàn toàn thắng cả Địa Vũ cảnh tam trọng? Nếu là như vậy, Long Thần không nghi ngờ chút nào đã trở thành một trong siêu cấp cường giả Thần Vũ thánh triều, thậm chí còn có thể đè luôn cả Triệu Đan Trần, trở thành đệ nhất dưới Vũ đế!
Long Thần bây giờ là có thực lực so với tam đại Vũ hoàng, Ma hoàng và Long hoàng.
Trong lòng Long Thần cũng biết vậy.
Dĩ nhiên, người Vũ Minh sẽ không tin tưởng, trên mặt mỗi người bọn họ đều tràn ngập ngạc nhiên, nhất là Dương Ngưng Phong, hắn trợn tròn con ngươi đánh giá Long Thần, trên mặt đều là thần sắc không thể tin được?
“Long... Long Thần ư? Ngươi thật sự đến Địa Vũ cảnh nhị trọng rồi sao?”
Dương Ngưng Phong phát hiện lời nói của mình có chút run run.
Long Thần không có nói nhảm với hắn.
Ngay khi hắn tới Địa Vũ cảnh nhị trọng, Dương Ngưng Phong đã không còn là đối thủ của hắn nữa rồi, đối với người yếu, Long Thần hoàn toàn không nói nhảm, ý nghĩ trong lòng hắn là trực tiếp giết sạch.
Long Thần là người thông minh, đối phó kẻ yếu, hắn từ trước đến nay đều nhanh nhanh giết hết, tránh cho xảy ra ngoài dự liệu nào đó, còn giao thủ với cường giả, hắn muốn dùng sức làm chậm trễ thời gian, tìm kiếm cơ hội thủ thắng.
Nhưng đại đa số người, đối phó với hai loại người kia có thói quen ngược lại, nói thí dụ như Dương Ngưng Phong đây, lúc nãy là hắn vẫn luôn đùa bỡn Long Thần.
Long Thần không trả lời Dương Ngưng Phong, tại trước mắt bao người, hắn trực tiếp dùng nắm đấm để nói chuyện.
“Thôn Phệ Huyết Giới!”
Thôn Phệ Huyết Giới lần này trực tiếp đem lực chiến đấu Dương Ngưng Phong, giảm xuống chỉ còn sáu thành! Đem gần một nửa, đi trấn áp huyết khí sôi trào nên hắn hoàn toàn không cách nào vận dụng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.