Không dừng lại, ba người tiếp tục lên đường, rất nhanh tiến vào chỗ sâu nhất giữa vùng núi non Liên Vân, vừa mới đi vào, đám người Long Thần nghe thấy tiếng kêu cứu, sau đó ở phía trước bỗng nhiên xuất hiện một gã nam tử, đầu dơ mặt bẩn vọt tới, cả người hắn đều là vết máu, trên người có không ít trảo ấn, xem ra là bị yêu thú tập kích.
Quả nhiên, phía sau hắn là một đầu mãnh hổ đang chụp tới, trong nháy mắt đánh cho gã kia ngã sấp xuống, sau đó mở ra cái miệng to như cái chậu máu táp tới phía người nọ. Nếu bị cắn, khẳng định cái đầu này sẽ bị lấy xuống, chỉ cần nghĩ đã thấy được trước thảm trạng này.
Nam tử này vẫn đang hô hoán cứu mạng, nhất là sau khi thấy đám người Long Thần, tiếng hô càng thêm lớn.
Long Thần và Kiếm Trần còn chưa động đậy, Lam Linh Nhi liền nhặt lấy một viên đá ở trên mặt đất, đột nhiên vung lên, trực tiếp xuyên thủng đầu con mãnh hổ kia, mảnh hổ liền mềm nhũn tựa vào người kia, lập tức không có một tiếng động nào phát ra nữa.
Long Thần cảm thấy thân phận của ba người bọn họ quá nhạy cảm nên đã không cứu người đang giãy giụa kia, thế nhưng nghĩ lại người trước mắt chỉ là một tiểu nhân vật ngay cả cảnh giới Thiên Hà cũng chưa tới, nói vậy cũng không nhận ra được đám người Long Thần, dĩ nhiên là cũng không tiết lộ hành vi của bọn họ.
Thấy mình được cứu trợ, người nọ mừng rỡ, vội vàng bò dậy, khấu đầu với đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780982/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.