Long Thần đắc ý nhìn Lam, hắn biết biểu hiện lúc nãy quá mức sáng lạn rồi. Nhất định nàng sẽ vô cùng cảm kích hắn, hoặc là khóc rống lên nhào tới ôm hắn thật chặt. Nhưng mà chờ đợi hồi lâu vẫn không thấy tình huống kia, hắn quay lại nhìn lập tức trợn mắt kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện thái độ của Lam hơi kỳ lạ, trong mắt ẩn chứa sát khí dày đặc.
"Long Thần, ngươi có biết hành động lúc nãy truyền ra ngoài có hậu quả gì không? Sau này còn có ai dám cưới ta đây?" Lưu Lam nghiến răng nghiến lợi nói.
Đối với người này, nàng thật sự là vừa yêu vừa hận, vừa thẹn vừa giận. Bản tính Long Thần vốn là như vậy, tùy tùy tiện tiện làm chuyện gì cũng có thể chọc nàng nổi điên.
Long Thần không nghĩ tới điểm này, cẩn thận suy nghĩ một lát cảm thấy cũng đúng. Nàng chờ đợi thật vất vả mới có người tới cửa cầu hôn, kết quả bị hắn trực tiếp đá nát hạ bộ đoạn tử tuyệt tôn rồi, cách ly gia tộc. Sau này còn có ai dám động tới nàng?
"Chúng ta là bằng hữu, đã là bằng hữu giúp nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Lúc nãy ta thấy hắn nói năng lỗ mãng với người mới nổi giận, xuất thủ giáo huấn hắn một chút. Ta đây từ xa trở về thăm người, thế mà người lại dùng thái độ đó đối với ta sao?" Mỗi lần Long Thần gặp nàng đều gây ra những chuyện ngoài ý muốn, quả thật là chọc cho nàng muốn nhào tới đánh hắn thành mặt heo mới hả giận.
"Ngươi xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780876/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.