Chương trước
Chương sau
“Lời ta nói ra khỏi miệng, tự nhiên không có đạo lý thu hồi.” Long Thần ngẩng cao đầu nói.
“Được! Cung chủ, Long Thần đã đồng ý, ta đây xin hỏi cung chủ một câu, nếu như đồ nhi Dương Quân của ta chứng minh với ngươi, hắn so với Long Thần ưu việt hơn vô số lần, thì có phải là Vô Tung Ma Ảnh thuộc về đồ nhi của ta không?”
Ánh mắt Tam Ma lão lướt qua Long Thần, trực tiếp quăng thẳng lên trên người Triệu Thanh Vân ở phía sau hắn.
Long Thần quay đầu lại, quăng cho Triệu Thanh Vân một ánh mắt cực kỳ tự tin. Triệu Thanh Vân vốn có điểm do dự nhưng nhìn thấy ánh mắt Long Thần thì trong lòng đã hạ quyết định. Hắn biết, Long Thần thế nhưng giết chết sáu đại thống lĩnh của Hoàng thành thủ vệ quân, còn có đem Uy tộc kia diệt tộc, thật sự chống lại ngoan nhân Thiên Hà cảnh cửu trọng Lâm Tử Thận, đã chống lại như thế mà còn có thể tự tin như thế, không thể nào không bằng Dương Quân xếp hạng ba được.
“Các ngươi đã quyết định như vậy, thì cứ như vậy mà làm, hôm nay ai ưu việt hơn sẽ đạt được Vô Tung Ma Ảnh, tất cả đều dựa vào thực lực bản thân nhưng nếu đến lúc đó còn có người lời ra tiến vào thì đừng trách Triệu Thanh Vân ta không khách khí. Rất nhiều chuyện, ta không có so đo với các ngươi nhưng không có nghĩa là ta vĩnh viễn sẽ không so đo với các ngươi.”
Ánh mắt Triệu Thanh Vân như điện, người bị hắn quét qua lập tức cảm giác da đầu tê dại. Bọn họ lúc này mới biết vì hành vi của mình lúc nãy mà bắt đầu hối hận, phải biết rằng, cho dù toàn bộ cường giả Thiên Ma cung có tăng mạnh nhiều hơn nữa thì cũng không bằng giá trị của một mình Triệu Thanh Vân, bọn họ cùng cung chủ Thiên Ma cung tranh đấu, đấy không phải là thiếu não sao?
Có Triệu Thanh Vân đáp ứng tất cả đều dễ làm hơn nhiều.
Lúc này, Tam Ma lão thở phào nhẹ nhõm, hắn nham hiểm nhìn Long Thần, nói:
“Nếu cung chủ đã đáp ứng như vậy ta đây liền chế định ra quy tắc. Quyết định chọn ra người càng ưu việt hơn, phương pháp thích hợp nhất là hai người cùng đối chiến, thế nhưng cảnh giới chênh lệch nhiều như vậy, khó nói là sẽ không có người nói là Dương Quân chiếm tiện nghi, như vậy đi hai người bọn họ đều tiến hành công kích ta, ta không hoàn thủ, chỉ tránh né và ngăn cản, ai có thể đột phá ranh giới, công kích làm ta kinh hãi nhất, tất cả mọi người liền phán định người nào thắng lợi, như thế nào? Cứ quyết định như vậy đi, quan trọng là tìm lực của các ngươi mà không phải là thực lực.”
Sau khi nói xong, Tam Ma lão dương dương đắc ý, nhìn mọi người.
Theo ý tứ của hắn là thực lực của Long Thần hoàn toàn không sánh bằng Dương Quân, hai thầy trò hắn không muốn chiếm cái tiện nghi này nên Tam Ma lão mới nói ra phương pháp khảo nghiệm tìm lực bọn họ.
Cứ như vậy, không thể không nghi ngờ, liền nâng thầy trò Tam Ma lão lên một tầng. Lộ ra vẻ bọn họ nhân từ và công bình.
Thế nhưng, Long Thần không cho là như vậy, bởi vì khi hai người công kích Tam Ma lão, lấy thực lực của Tam Ma lão hoàn toàn có thể khống chế biểu hiện của hai người, đối với Dương Quân hắn có thể hơi hời hợt, làm ra vẻ bị Dương Quân kinh sợ, là đều làm được vô cùng dễ dàng.
Trong thời gian ngắn như vậy mà Tam Ma lão có thể nghĩ ra biện pháp thiên y vô phùng, còn có thể nâng giá trị của mình lên một bật, thật sự làm cho Long Thần bội phục sát đất.
Thế nhưng, tất cả những thủ đoạn này, đứng trước thực lực chân chính chỉ là đánh rắm thôi. Cho nên trong lòng Long Thần cũng chẳng hề sợ hãi.
“Cung chủ! Ngươi thấy thế nào?”
Chủ ý của Tam Ma lão khiến mọi người hối hả, trầm trồ khên ngợi, sau đó thì Tam Ma lão mới hỏi thăm ý kiến của Triệu Thanh Vân.
Một tí xíu thủ đoạn này của Tam Ma lão, đương nhiên là Triệu Thanh Vân có thể nhìn thấu, chỉ là hắn tin tưởng Long Thần, hơn nữa hắn muốn nhìn xem tận mắt, Long Thần chiến đấu có điểm đặc thù gì, có thể làm ra biểu hiện nghịch thiên giống như trước đây.
“Cứ như vậy đi, đây là chủ ý do bản thân ngươi đưa ra đến lúc đó phải tâm phục khẩu phục, đừng có cả ngày nói năng lung tung. Ngươi là một trong Ma lão, đừng ngay cả việc duy trì hình tượng Thiên Ma cung, duy trì hình tượng của bản thân mình cũng không được. Ta có thể cho ngươi làm Ma lão thì cũng có thể phế bỏ ngươi.”
Thanh âm của Triệu Thanh Vân vô cùng bình thản, chẳng qua là khi Tam Ma lão nghe được lực lượng trong đó khiến tim hắn bất giác đập nhanh hơn.
“Ta đã nói, tự nhiên giữ nguyên tắc, như vậy cũng đừng lãng phí thời gian nữa, trong hai người, ngươi là huynh trưởng, vậy thì ngươi lên trước đi.”
Tam Ma lão lui mấy bước, nói.
Tiếng nói vừa dứt mọi người vội vàng tránh ra, dành một khoảng sân trống.
Mọi người vội vàng tránh ra, tại phía trước Vũ Kinh các, dành một khoảng đất trống cho Dương Quân và Tam Ma lão, sau đó hăng hái bừng bừng quan kháng. Ánh mắt của bọn họ, không có lúc nào không quăng đến trên người Long Thần, làm bọn họ kinh ngạc là Long Thần không hề có biểu hiện bối rối hay gấp gáp nào cả. Hắn và Triệu Thanh Vân đứng chung một chỗ, lạnh nhạt nhìn vào trong sân, thần thái trên khuôn mặt, giống Triệu Thanh Vân y như đúc vậy.
“Quả nhiên không hổ là sư đồ a.” Có người cảm khái nói.
“Thúi lắm, khí chất cung chủ, hắn chỉ là theo hồ lô vẻ bầu thôi, bày ra bộ dáng giống y như vậy, là vì hắn muốn chống lại Tam Ma lão, ngươi có thể nhìn ra thiệt giả mà.”
Mà lúc này, Triệu Thanh Vân xoay sang nhìn Long Thần, nói:
“Ngươi thật sự nắm chắc chứ?”
“Không đâu, hành sự tùy theo hoàn cảnh thôi, cùng lắm thì không cần nữa đồ đạc của ta, sớm hay muộn thì cũng là của ta, lấy thực lực cạnh tranh, loại quy tắc này sớm đã thành thói quen rồi.”
Long Thần cười nhàn nhạt, nói.
“Xem ra ngươi đến Thiên Ma cung, thật đúng là đã thay đổi không ít đó.” Triệu Thanh Vân có chút đắc ý.
“Vậy sao?”
Ngay lúc này, trong sân sau khi Dương Quân và Tam Ma lão chém gió gì đó không có chút ý nghĩa xong, liền bắt đầu đối chiến, Triệu Thanh Vân và Long Thần cũng chẳng thèm nói gì, an tĩnh nhìn, bởi vì muốn thăm dò thấu hiểu thực lực của Tam Ma lão để đưa ra đối sách rõ ràng, nên Long Thần quan sát vô cùng cẩn thận.
Lúc này, Dương Quân mang theo đôi mắt âm tàn và khiêu khích nhìn lướt qua Long Thần một cái, sau đó hướng về sư tôn của mình bộc phát ra thực lực của mình, Thiên Hà cảnh thất trọng đình phong, trong nháy mắt hướng Tam Ma lão lao đi, tốc độ công kích, đều là nhất lưu, mặc dù hình thể khổng lồ nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự nhanh nhẹn của hắn, trong chớp mắt đã lao đến trước mặt Tam Ma lão.
“Tốt!” Tam Ma lão gật đầu hài lòng, còn Dương Quân như được bơm thêm hơi.
Người bên cạnh quan kháng đa số đều là Thiên Hà cảnh lục trọng và Thiên Hà cảnh thất trọng, chỉ có mấy người Thiên Hà cảnh bát trọng, đối với biểu hiện ban đầu của Dương Quân vô cùng thỏa mãn, lúc này bắt đầu vội vàng nghị luận.
“Quả nhiên, không hổ danh là đệ tử đắc ý nhất của Tam Ma lão, vừa ra tay đã thấy không tầm thường rồi.”
Đây chính là ý nghĩ trong lòng chúng nhân, tại bọn hắn xem ra, Dương Quân lần này, Vô Tung Ma Ảnh coi như đã được quyết định.
“Thất Sát Ma Chi” Dương Quân chợt hét lên một tiếng, bộc phát ra chân khí, một cổ hắc khí như có như không hướng về phía Tam Ma lão đánh tới, chỉ pháp trong tay bắn ra, liên tục bảy chỉ, mỗi một lần đều mang theo lực uy hiếp cực lớn, từ tám phương bốn hướng đánh về phía Tam Ma lão. Công kích Thất Sát Ma Chi là chỉ đánh bảy khiếu huyệt trọng yếu trên nhân thể, nếu bị đánh trúng bất kỳ một chỗ nào trong đó, đều có thể bị mất mạng trong nháy mắt.
Thất Sát Ma Chi là chiến kỹ địa giai cao đẳng. Long Thần vừa nhìn cũng biết là chiến kỹ này bất phàm đến cỡ nào, bảy chỉ đánh ra liên tục mỗi một chỉ đều mạnh hơn cái trước không biết bao nhiêu lần, cao thủ đồng cấp rất khó đối kháng chiêu này.
“Không tệ!” Tam Ma lão hô lên một tiếng, dưới chân cước bộ vừa động, cả người nháy mắt xuất hiện vô số tàn ảnh, trải rộng khắp chung quanh hắn, đợi sau khi công kích của Dương Quân qua đi, mọi người mới thấy Tam Ma lão xuất hiện phía xa xa, mà liên hoàn thất chỉ của Dương Quân đều đánh hụt, trượt qua người của Tam Ma lão.
“Dương Quân, đến đây đi!” Đối với biểu hiện của Dương Quân, Tam Ma lão vô cùng hài lòng cho nên tiếp tục gọi Dương Quân lại, để hắn bày ra hết thẩy những gì đã học được.
“Vâng, sư tôn!”
Có sư tôn khích lệ, Dương Quân rất có ý chí chiến đấu, mũi chân vừa động, tiếp tục công kích về phía Tam Ma lão, hiệu quả công kích vô cùng lợi hại, hơn nữa lần này còn dùng thân pháp chiến kỹ.
“Long Thần, ngươi vừa rồi nhìn thấy rõ không, Tam Ma lão sử dụng thân pháp lúc nãy, chính là chiến kỹ thiên giai- Vô Tung Ma Ảnh.”
Ngay lúc này Triệu Thanh Vân thấp giọng ở bên tai Long Thần, kỳ thật Long Thần cũng đoán ra được Tam Ma lão sử dụng thân pháp lúc nãy, chung quanh hắn đều có huyễn ảnh, căn bản là không phân biệt đâu là chân thân của hắn, mà tại trong cái sát na này, công kích của Dương Quân đã sượt qua người hắn.
Chiến kỹ như vậy dùng tại trong chiến đấu, chẳng những có thể lấy nó tránh né công kích địch nhân, hơn nữa còn có thể phụ trợ công kích của chính mình, tác dụng trong đó có thể nghĩ đến là tốt đến cỡ nào, Long Thần âm thầm quyết định, Vô Tung Ma Ảnh kia, hôm nay phải nhất định phải nắm vào trong tay.
Dĩ nhiên, Dương Quân lúc này cũng đã liều mạng, bởi vì dưới ánh mắt của đa sô người nhìn chằm chằm, Tam Ma lão cũng hơi ngại nhường bước quá mức lộ liễu, với lại Dương Quân còn cần phải nhường sao?
“Thất Thập Nhị Lộ Chấn Ma Quyền” Đúng lúc này Dương Quân thành công vọt tới trước mặt Tam Ma lão, toàn thân chấn động giống như một con dã thú, gầm rống thét lên một cách dữ tợn, sau đó toàn thân hắn được kết cấu tựa như cương thiết, cực kỳ cứng rắn mà lại đen thui, gào thét dữ dội từng quyền, từng quyền ầm ầm đánh tới Tam Ma lão.
“Đệ nhất lộ!”
Thất Thập Nhị Lộ Chân Ma Quyền, hiển nhiên là chiến kỹ địa giai cao cấp hơn, Thất Sát Ma Chỉ lúc nãy chỉ có bảy chiêu, mà Thất Thập Nhị Lộ Chân Ma Quyền lạy có tới bảy mươi hai chiêu, so với bảy chiêu kia còn gấp mười lần trở lên, hơn nữa uy lực mỗi một chiêu quyền pháp, được hợp lực càng thêm lớn mạnh, cuối cùng tạo thành lực sát thương, tuyệt đối cao hơn so với Thất Sát Ma Chỉ.
Cho dù chiến kỹ cùng cấp bậc cũng so độ mạnh yếu, giống như một số loại Thất Sát Ma Chỉ, tại trong địa giai cao đẳng xem như là chiến kỹ sơ cấp mà thôi, còn Thất Thập Nhị Lộ Chân Ma Quyền, giá trị thực tế đã trực tiếp lên cấp bậc tương đối cao cấp.
Thất Thập Nhị Lộ Chân Ma Quyền thanh thế tương đối vô cùng lớn, Dương Quân cả người giống như là một trậm cuồng phong, đem Tam ma lão không hoàn thủ chấn cho lui về phía sau liên tục, hắn lúc này đang điên cuồng gào thét từng quyền, từng quyền đều gia tăng khí lực bản thân, bộ dáng điên cuồng đó khiến mọi người kinh hãi không thôi.
Dương Quân tại Thiên Ma cung cũng có danh hiệu là kẻ điên, bởi vì hắn tu luyện điên cuồng, đánh đấm điên cuồng, đây cũng là lý do tại sao hắn ở trong tất cả đệ tử của Tam ma lão, lại là đệ tử đắc ý nhất của Tam ma lão.
Thành thật mà nói trong thế hệ đệ tử trẻ tuổi, hai tên yêu nghiệt Thiên Hà cảnh đệ bát trọng cũng không có mấy người sợ, mà người bọn họ sợ chọc phải nhất đó là Dương Quân, bởi vì nó có ý nghĩa là sẽ mang tới vô cùng vô tận phiền toái, hôm nay, lúc này đây Long Thần xem như chọc phải cái phiền toái này.
Rầm! Rầm! Rầm!
Sắc mặt Tam ma lão ngưng trọng, lúc này hắn cũng không có sử dụng cước bộ, mà là trực tiếp dùng quyền pháp đơn giản, hủy đi chiêu thức của Dương Quân, thật ra đây chính là một loại nhường, nếu như vừa rồi sử dụng vô tung ma ảnh khẳng định hắn sẽ không bị ép đến bước này, Tam Ma lão lúc này thoạt nhìn như là đem hết toàn lực của mình ra vậy.
“Không tệ! Không tệ!” Tam Ma lão một quyền đơn giản mà sâu sắc, trực tiếp cắt về phía Dương Quân, trực tiếp trấn áp một quyền kế tiếp quay trở về, thế nhưng quyền thế Dương Quân cũng không có vì thế mà bị quấy rối, sắc mặt dữ tợn, tiếp tục gào rống lên một tiếng nữa, chân khí toàn thân gào thét mà lên, một quyền ầm ầm hướng cái bụng của Tam Ma lão đánh tới, đến mức, đều là một mảnh hắc sắc dũ tợn.
Ầm!
Tam ma lão trực tiếp dùng cánh tay đón tiếp quyền này, Thế nhưng một quyền này Dương Quân đã dùng toàn lực để thi triển ra nó, quyền kình khổng lồ, trực tiếp chấn vỡ ống tay áo của Tam Ma lão, một bộ phận cánh tay cũng bị chấn cho có chút đỏ lên.
Mà lúc này chỉ có Tam ma lão biết, tại một khắc dương quân đánh trúng tay hắn, tay của hắn nhanh chóng bật thật nhanh, trong chớp mắt đã trườn lên cổ Dương Quân, gắt gao giữ chặt hắn, chỉ cần hắn nguyện ý, lúc nào cũng có thể lấy mạng Dương Quân.
Đây cũng là nói, Dương Quân đã thua.
Nhưng mà trong lòng Dương Quân mừng rỡ, có thể dựa vào thực lực Thiên Hà cảnh thất trọng chấn vỡ ống tay áo người có thực lực Thiên Hà cảnh cửu trọng, đây là thành tích chưa từng có trước đến nay của hắn. Dĩ nhiên, phải nhắc tới việc nhường của Tam Ma lão rồi.
“Ta đã làm vỡ nát ống tay áo sư tôn, mà Long Thần kia, e rằng ngay cả người sư tôn cũng không sờ tới, xem ra lần này, Vô Tung Ma Ảnh tất nhiên là của ta rồi.”
Trong lòng Dương Quân rất vui vẻ, dưới sự chỉ đạo của Tam Ma lão hắn ngoan ngoãn yên lặng lui ra, nhường cái sân lại cho Long Thần.
“Tiểu tử này, mặc dù không thể đoạt lấy đồ của ta, nhưng mà lại đứng ngang hàng cùng ta. Ở ngoài sáng ta không thể giết ngươi, nhưng trên thế gian này muốn giết một người có vô số phương pháp. Long Thần a Long Thần, hôm nay chỉ có thể là một ngày xui xẻo của ngươi thôi, ai bảo ngươi đui mù lăn qua lộn lại làm chậm trễ thời gian của ta.”
Dương Quân vốn cảm giác được mình có thể nắm bắt được Vô Tung Ma Ảnh. Nhưng không nghĩ tới Long Thần lại nhảy ra quấy rối, còn thiếu chút nữa cướp mắt Vô Tung Ma Ảnh, nếu như không phải Tam Ma lão tạo áp lực với Thiên Ma cung cung chủ, thì người gặp bi kịch ngày hôm nay tất nhiên sẽ là hắn rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.