"Chuyện gì xảy ra?" Giang Thành cau mày suy nghĩ, lát sau mới quay đầu nhìn lại Long Thần.
“Phụt!”
Thanh Long chiến kích đột nhiên bay ra xuyên thủng thân thể hắn, sau đó mũi kích xoay tròn đào ra một cái lỗ thủng thật to trên ngực hắn.
"Ách?"
Giang Thành cúi đầu nhìn lỗ thủng trước ngực mình, ánh mắt ngây dại. Hắn không thể tin nổi xác chết trong tay mình còn có thể phản kích.
"Ta đang nằm mơ sao?" Tri giác dần dần tản mát, tinh thần Giang Thành hoảng hốt. Lúc này hắn nhìn thấy Long Thần cả người đẫm máu từ từ đứng lên.
Trên người Long Thần không có chỗ nào còn nguyên vẹn, thương tích nặng như vậy vẫn đứng thẳng trước mặt hắn. Đây rốt cuộc có còn là người không?
Ý thức Giang Thành dần dần mơ hồ nhưng hắn biết không phải mình đang nằm mơ.
"Long Thần, ngươi chính là ma quỷ."
Hơi thở mong manh như tơ, Giang Thành khó khăn nói ra một câu cuối cùng. Hắn thất bại không phải vì thực lực, không phải vì mưu kế, mà là vì ý chí ngoan cường.
Đây là ý chí bất bại vĩnh viễn không gục ngã trước mặt địch nhân.
"Chỉ tiếc là người không còn đủ sức chơi với ta nữa rồi." Long Thần cười cười chế giễu, dùng lực rút Thanh Long chiến tích ra rồi quay đầu nhìn về phía Linh Hi.
"Tiểu Hi, nhắm mắt lại!"
Giọng nói trong nháy mắt chuyển thành ôn nhu vô hạn.
Ánh mắt Linh Hi sững sờ nhìn gã thiếu niên cả người đẫm máu, không biết nên làm sao để hình dung cảm xúc trong lòng mình. Đầu óc nàng chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780768/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.