"Muốn động thủ?"
Long Thần đã trăm phần trăm xác định Trương Viễn Đằng đã gặp nạn. Hắn nhớ là Trương Viễn Đằng nói đến ước mơ của mình, ở trong Nghịch Ương quân vốn không thú vị, cuộc sống chân chính đối với hắn chính là tự do lang bạt kỳ hồ. Chỉ có điều hắn phải đạt tới Thiên Hà cảnh đệ thất trọng, trở thành thần vệ Tiên cảnh cao cấp mới có khả năng rời khỏi Tiên cảnh. Nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã hóa thành bọt nước, tất cả đều là do quan hệ với Long Thân.
Điều này làm cho Long Thần tự trách chính mình, hắn có thể không tức giận sao?
Dưới tình huống luyện huyết hóa khí ảnh hưởng mãnh liệt, thực lực Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng bắt đầu ngưng tụ trong cơ thể. Long Thần trợn mắt ngó chừng Vũ Đào, cả người dâng lên chiến ý cuồn cuộn.
Thân ảnh hắn chợt lóe né tránh cú tát của Vũ Đào, trên người tràn ra ánh sáng chân khí đỏ thẫm.
"Động thú với ngươi thì thế nào? Ở nơi đây ta vốn là khu trưởng, mặc dù không có biện pháp giết người nhưng ít nhất cũng có thể phế ngươi. Ta còn chưa muốn động tới ngươi, ngươi ngược lại cả gan quơ tay múa chân với ta đúng là muốn chết. Ngày hôm nay coi như là làm nghịch ý điện hạ, ta cũng giáo huấn ngươi một trận để biết thế nào là lễ phép với cấp trên."
"Chỉ bằng ngươi cũng có tư cách giáo huấn lão tử?"
Long Thần từ từ ngẩng đầu lên, cho dù không có thi triền Long hồn biến thân thực lực hắn vẫn có thể sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780746/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.