Từ trong ánh mắt trầm tĩnh kia, Đông Phương Thiên Tuyền lại biết nội tâm hắn đang điên cuồng giận dữ.
Vốn là đồ vật thuộc về Đông Phương Thiên Thần, hiện tại lại nằm trong tay người khác. Không chỉ bản thân hắn tức giận, mà đám người Bắc Đường Mặc cũng bất bình giùm cho hắn. Dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng đến chiến lực toàn đội bọn họ.
Đây chính là nguyên nhân Đông Phương Thiên Thần dạo gần đây vẫn luôn im lặng ít nói.
Bọn họ phân chỗ rồi ngồi xuống bắt đầu đàm luận kế hoạch tác chiến tại bí cảnh viễn cổ. Trong đó có mấy người thinh thoảng liếc sang Long Thần, ánh mắt tràn đầy oán hận.
Bắc Đường Mặc thù hận Long Thần không thua kém gì Đông Phương Thiên Tuyền. Bởi vì Long Thần khiến hắn mất sạch thế diện, thậm chí Dương Linh Thanh cũng tuột khỏi tay. Mỗi một lần đều là cướp đoạt từ trong tay hắn, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị sỉ nhục nhiều như vậy.
Đám người Bắc Đường Mặc ngó chừng Long Thần, sát khí mãnh liệt tràn tới ép cho hắn lạnh lẽo sống lưng. Chỉ là hắn vẫn bình tĩnh tiếp tục nói chuyện với Mạc Tiếu Lang, ít nhất bọn họ cũng không dám trực tiếp động thủ tại nơi này, lỡ may phát sinh chiến đấu cũng chưa biết ai sợ ai kia mà.
“Ta thấy bọn họ hận người thấu xương thì phải, ha hả!” Mạc Tiếu Lang cười nói.
“Ai bảo ta đây mị lực quá lớn, bọn họ thích người nào, người nấy đều bị ta dẫn đi chứ?” Long Thần mỉm cười vô liêm sỉ.
Lúc này ở bên cạnh truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780671/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.