“Nói hưu nói vượn, hồ ngôn loạn ngữ. Huyền Phong huynh đệ, ngươi nói ta nên xử trí nghịch tử này thế nào cho tốt?” Trước lúc động thủ, Bắc Đường Minh vội vàng nháy mắt ra hiệu với Đông Phương Huyền Phong.
“Long Thần là nghịch tử của phản đồ đã không còn là thành viên Đông Phương gia tộc. Hôm nay lại dám chạy tới đây quấy rối, ăn nói đổi trắng thay đen, tội đáng xử tử. Bắc Đường huynh, ngươi cứ việc động thủ duy trì tôn nghiêm của mình.” Đông Phương Huyền Phong hiểu ý lập tức lớn tiếng nói.
Nhờ có Đông Phương Huyền Phong nói những lời này, Bắc Đường Mặc đã yên tâm vài phần. Lúc này Long Thần chỉ cách hắn không tới hai mươi thước, nói cách khác chỉ cần hắn xuất thủ sẽ có thể giết chết cái tên đáng hận này.
“Kết thúc nhanh vậy sao?” Tất cả mọi người có chút mất hứng, âm thầm trách cứ Long Thần ngu xuẩn. Hiện tại giữ vững khoảng cách với đám trưởng bối các tộc mới là vương đạo nha!
Trong nhóm Thái thượng trưởng lão có hai người đặc biệt chú ý tới Long Thần, thái độ tương đối khác thường. Thế nhưng, Long Thần cũng sắp chết rồi, bọn họ cũng không cần tự mình xuất thủ tìm lại công đạo cho Sở Vân Hi và Kim Thánh.
Hai người này chính là Sở Thiên Hùng và Kim Loan.
“Không nghĩ tới nha! Tiểu tử này ban đầu chỉ là Địa Đan cảnh, thời gian trôi qua mới hai tháng đã tăng cường thực lực đến trình độ này.” Sở Thiên Hùng thở dài cảm khái.
“Dù nghịch thiên cỡ nào cũng phải chết tại đây thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780664/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.