Đông Phương Thiên Tinh nói quả thật không sai, Mộng Dao đã cảm giác thân thể của mình xuất hiện phản ứng khác thường. Nguyên bản dung nhan xinh đẹp dần dần đỏ lên kiều diễm say lòng người. Băng sơn mỹ nhân biến thành góa phụ kiều mỵ nóng bỏng, Đông Phương Thiên Tinh nhất thời nhịn không nổi nuốt khan mấy hớp. "Quên nói cho ngươi biết, ta có thêm vào hương hoa một ít dược vật. Cứ như vậy, ngươi sẽ trở thành nai con mềm yếu, vô lực. Yên tâm đi. Thiên Tinh ca ca sẽ cẩn thận hầu hạ ngươi, ha ha ha!" Nói xong, Đông Phương Thiên Tinh cất bước tiến lại gần Mộng Dao. "Hèn hạ, khốn kiếp!" Lúc này Mộng Dao hoảng sợ chí cực, nàng hồn nhiên chưa từng nghĩ đến Đông Phương Thiên Tinh lại dám làm chuyện này ở trong trang viên gia tộc. "Đông Phương Thiên Tinh, nếu ngươi dám làm gì ta. Nghĩa phụ sẽ trực tiếp giết ngươi!" Trong người nàng bốc lên từng đợt hỏa nhiệt khiến cho toàn thân mềm nhũn, Mộng Dao cực kỳ sợ hãi tìm cách hù dọa đối phương. Thế nhưng, Đông Phương Thiên Tinh đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, làm sao có thể dừng tay vào lúc này? Ánh mắt hắn ngó chừng bộ ngực Mộng Dao phập phồng lên xuống, từ cần cổ trắng nõn tưởng tượng ra phong cảnh tuyệt đẹp. Chỉ lát nữa thôi, mỹ nhân sẽ nằm gục trong lòng hắn, để mặc hắn làm gì tùy ý. Nghĩ tới đây, Đông Phương Thiên Tinh hung hăng bước tới. "Nha đầu, ngươi không hiểu sao? Đợi gạo sống nấu thành cơm chín, ngươi còn có mặt mũi tố cáo Đông Phương Huyền Tiêu? Ta thấy ngươi hay là biết điều một chút, trở thành nữ nhân của ta thì tốt hơn, ha ha!" Vừa nói xong, Đông Phương Thiên Tinh lộ ra thần sắc điên cuồng, bộ dạng vô cùng hưởng thụ khi thấy đối phương sợ hãi lùi lại. Cho nên hắn không nói thêm gì nữa, lập tức đi tới tiếp cận Mộng Dao. Đến lúc này, Mộng Dao vẫn cố gắng ra sức chạy trốn, lớn tiếng kêu la hi vọng có ai đó cứu nàng khỏi ma trảo Đông Phương Thiên Tinh. Nàng cực kỳ hối hận vì quyết định của mình, thật ra nàng chỉ muốn giúp đỡ Long Thần mà thôi. Nếu không, nàng sẽ không ngu xuẩn đến độ tin tưởng Đông Phương Thiên Tinh. "Đừng chạy, ngươi sẽ minh bạch trở thành nữ nhân của ta là chuyện tình tốt đẹp nhất trên đời." Đông Phương Thiên Tinh vừa đuổi theo vừa trêu chọc. Ngay lúc này, mảng rừng gần đó đột nhiên xao động, một bóng người phóng ra lướt qua Mộng Dao. Sau đó một đạo Kiếm quang bắn tới Đông Phương Thiên Tinh nhanh như chớp. "A!" Đông Phương Thiên Tinh kinh hãi, cuống quít lùi lại tránh né công kích. Thậm chí hắn còn sử dụng chiến kỹ thân pháp nhanh chóng gia tốc, nhưng đó không phải là Chân Long cửu thiểm. Chân Long cửu thiểm là chiến kỹ thân pháp cao cấp nhất của Đông Phương gia tộc, chỉ là độ khó quá cao nên có rất ít người lựa chọn tu luyện. Khi thấy Kiếm quang xuất hiện, bất luận là Mộng Dao hay Đông Phương Thiên Tinh cũng biết người đến là ai. Không nghi ngờ chút nào, cả Đông Phương gia tộc chỉ có duy nhất Long Thần biết sử dụng Linh Ma kiếm chỉ. Sau khi dùng Linh Ma kiếm chỉ bức lui Đông Phương Thiên Tinh, Long Thần quay đầu quan sát tình huống Mộng Dao. Cái tên Đông Phương Thiên Tinh ban ngày ban mặt dám động tới nàng hiển nhiên không có chuyện gì tốt. "Long Thần, tại sao ngươi tới đây?" Đông Phương Thiên Tinh khó thể tin tưởng thịt đưa đến miệng thịt lại bay mất dễ dàng như vậy. Hắn làm sao nuốt được cơn giận này? Hiện tại hắn chỉ muốn giết chết Long Thần ngay lập tức, sau đó phanh thây xé xác cho hả giận. "Tại sao ta ở chỗ này? Ha ha, Đông Phương Thiên Tinh, ngươi cả gan làm chuyện trộm đạo ngay trong gia tộc, đệ tử tinh anh là như vậy sao? Quả thực là không bằng cầm thú a...aa!" Mặc dù không trực tiếp chứng kiến vụ việc, nhưng Long Thần cũng đoán được đã xảy ra chuyện gì. Tất nhiên là Đông Phương Thiên Tinh kiềm nén không được muốn động thủ đối với Mộng Dao. Trong không khí vẫn còn mùi hương nhàn nhạt, Long Thần ngửi thấy thầm kêu không tốt, biết lúc này nên mau chóng rời khỏi. Chỉ là sau lưng đột nhiên vang lên tiếng gió, sau đó hai cánh tay mềm mại ôm chặt eo hắn, điểm đáng chết chính là hai khối thịt mềm mại cơ hồ dính sát vào lưng hắn, không ngừng cọ cọ. Long Thần bị tập kích đột ngột cũng sợ hãi ngây người Lúc này hắn biết Mộng Dao đã trúng dược vật rồi, vội vàng nín thở, ánh mắt liếc sang mặt hồ cách đó không xa. Mặc dù hắn bây giờ rất là hưởng thụ cảm thụ sung sướng, nhưng mà người ta chính là tỷ tỷ, thỏ còn không ăn cỏ gần hang nha! Huống chi Mộng Dao là cỏ trong hang, lâu lâu dùng để sưởi ấm là được rồi, không nên “xử lý”. Cho nên hắn nắm lấy cánh tay Mộng Dao, không để ý nàng phản kháng kéo tới bờ hồ. Mùa đông nhiệt độ trong nước rất thấp, Mộng Dao bị hắn ném thẳng xuống hồ để giảm bớt nhiệt lực sinh ra từ dược vật. Nhưng mà Long Thần sát ý không có biến mất, ngược lại theo thời gian trôi qua càng thêm mãnh liệt. "Cảm thấy trong người thế nào?" Long Thần chờ Mộng Dao tỉnh táo mới kéo lên bờ, sau đó dùng chân khí hỏa tốc hong khô y phục của nàng. Sở dĩ hắn làm như vậy là vì y phục dính nước bám sát vào thân thể nàng bại lộ những đường cong mềm mại như ẩn như hiện, hắn nhìn cũng muốn bốc hỏa. Hơn nữa, cỏ này vốn không thể ăn, càng nhìn càng có hại cho cơ thể. "Đỡ rồi!" Mộng Dao cúi đầu, sắc mặt đỏ rực có chút lúng túng. Loại đỏ mặt này không giống với lúc nãy, trước kia là vì trúng dược vật động tình. Mà bây giờ nàng đang xấu hổ không có mặt mũi thấy Long Thần mà thôi. "Mộng Dao tỷ, ngươi chớ suy nghĩ quá nhiều. Chuyện này không có gì mất mặt, muốn trách chỉ có thể trách tên súc sinh này." Long Thần đỡ nàng đứng lên, thản nhiên nói. "Long Thần, ngươi nói ai là súc sinh?" Đông Phương Thiên Tinh giận dữ hét lớn, hắn dù sao cũng là võ giả Thiên đan cảnh. Long Thần giải cứu Mộng Dao coi như xong, thế mà còn không biết đủ từng bước ép sát trêu chọc hắn. Long Thần xuất hiện khiến hắn biết được sự tình ngày hôm nay triệt để tiêu tan rồi. Nếu như Đông Phương Thiên Tinh giết chết Long Thần, sau đó cưỡng bức Mộng Dao sẽ phải mạo hiểm rất lớn, hoàn toàn không đáng giá. Bởi vì hiện tại Long Thần đã là thành viên quan trọng của Đông Phương gia tộc, xử lý không tốt ngay cả mạng nhỏ cũng sẽ vứt bỏ. Cho nên Đông Phương Thiên Tinh chủ động dừng tay, sau này vẫn còn nhiều cơ hội, hắn không sợ Mông Dao chạy mất. Thế nhưng, Long Thần dùng ngữ khí châm chọc, giọng nói không hề khách khí dần dần khiến hắn nổi giận. "Mặc dù không thể giết chết, nhưng mà dạy dỗ một trận hẳn là không sao. Long Thần, ngươi dám phá chuyện tốt của ta, để ta dạy dỗ ngươi một trận." Thời điểm Đông Phương Thiên Tinh suy nghĩ biện pháp giáo huấn đối phương. Long Thần bỗng nhiên quay đầu lại, nói: "Ngươi dám sử dụng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ như vậy đối phó tộc nhân, ngươi không phải là súc sinh thì ai đây? Đông Phương Thiên Tinh, ngươi từng muốn chiến đấu với ta trên Sinh Tử đài đúng không?" "Sinh Tử đài?" Đông Phương Thiên Tinh nghi ngờ hỏi: "Chẳng lẽ ngươi muốn quyết chiến trên Sinh Tử đài?" Đối với hắn, điều này thật sự là nằm ngoài dự liệu, hắn đang nghẹn khuất một bụng lửa giận cần phải tìm nơi phát tiết. Nếu không cuộc sống sau này cực kỳ khó chịu, vốn là hắn chuẩn bị dạy dỗ Long Thần một trận, nhưng không ngờ đối phương lại tự mình nạp mạng. "Không sai, ta bây giờ hỏi ngươi có dám gặp ta trên Sinh Tử đài hay không?" Long Thần nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng nói lạnh băng. "Ha ha, dĩ nhiên dám. Có ngon đi ngay bây giờ." Đông Phương Thiên Tinh cầu còn không được, lúc này trong lòng âm thầm hô hoán thoải mái. Chút nữa hắn sẽ biểu hiện ra sự cường đại của mình cho Mông Dao xem, cớ gì không làm? Nhất tiễn hạ song điêu nha, vô cùng có lợi. Thế nhưng, Long Thần đột nhiên hạ quyết tâm làm hắn tương đối nghi ngờ, Long Thần chỉ là võ giả Địa đan cảnh tiểu thành tại sao lại dám thách đấu với hắn trên Sinh Tử đài? "Chỉ bằng Thanh Long chiến kích? Mới có năm ngày, hắn cầm Thanh Long chiến kích còn chưa nóng nổi, làm gì có chuyện lĩnh ngộ chiến pháp." Nghĩ tới đây, Đông Phương Thiên Tinh không còn một chút áp lực, ánh mắt nhìn tới Mộng Dao núp sau lưng Long Thần từ từ bốc lửa. Nữ nhân càng khó chiếm càng hấp dẫn lòng người, Mộng Dao chính là một ví dụ điển hình. "Long Thần, ngươi muốn làm gì?" Mộng Dao nuốt vội linh dược giải độc liền hỏi gấp. "Ngươi có tin ta đã lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp rồi không?" Long Thần nói nhỏ vào tai nàng, thanh âm trầm thấp làm cho Mộng Dao sợ ngây người. "Ngươi nói là …?" Sau đó Mộng Dao nở nụ cười vui mừng. "Đừng nói ra, ta tới báo thù cho ngươi." Long Thần cười hắc hắc, bộ dạng gian tà ác độc không gì sánh nổi. Tham gia cuộc chiến Sinh Tử đài chắc chắn phải báo cho trưởng bối, dưới sự chứng kiến của bọn họ làm trọng tài mới được. Hai người Long Thần và Đông Phương Thiên Tinh cùng nhau đi xin phép bọn họ, tin tức quyết đấu nhanh chóng lan truyền ra khắp Đông Phương gia tộc. Thoáng cái đã có vô số người xuất hiện ở chung quanh đấu trường, mặt mũi người nào người nấy tràn đầy hứng thú. Đông Phương gia tộc xây dựng Sinh Tử đài tọa lạc bên trong Huyền Vũ các, toàn bộ đấu trường đều dùng cương nham tạc thành. Long Thần và Đông Phương Thiên Tinh chậm rãi bước lên đài cao, chuẩn bị một trận tử chiến. Bốn phía Sinh Tử đài là chỗ ngồi dành cho khán giả, lúc này thành viên Đông Phương gia tộc đã xuất hiện đông nghịt. Ngoại trừ Thanh Long lão tổ và mấy đại Huyền lão không thích hợp hiện diện, những người khác đã đến đông đủ, từ xưa đến nay quan chiến vốn là chuyện tình hấp dẫn lòng người nhất. Đông Phương Huyền Phong nhìn Long Thần chằm chằm, mặc dù tận lực hít thở nhưng mà tâm tình hắn không có cách nào bình tĩnh. Nguyên bản có thể ổn cầm Thanh Long chiến kích, nửa đường tự nhiên xuất hiện Long Thần cướp mất chiến lợi phẩm, lại còn đả thương nhi tử của hắn, trong lòng hắn khẳng định oán hận ngập trời. Từ trong ánh mắt hắn không ngừng lóe lên sát ý, chỉ là Long Thần đang được gia tộc chú ý nên không tiện hạ độc thủ mà thôi. Lúc này Mộng Dao đứng ở bên cạnh Đông Phương Huyền Tiêu, bên cạnh là Đông Phương Thiên Tuyền từng khi dễ nàng. Thiên Tuyền là nữ nhi Đông Phương Huyền Vân, vốn nên giao hảo với Long Thần, nhưng nàng từ nhỏ tính cách quái dị khó đoán, ngay cả mẫu thân cũng không đặt ở trong mắt, cần gì nhắc đến Long Thần và Mộng Dao. Thế nhưng, Thiên Tuyền chính là đệ nhị thanh niên cao thủ của Đông Phương gia tộc. Mặc dù thực lực cũng là Thiên đan cảnh, nhưng mà chiến lực chân chính cao hơn Đông Phương Thiên Tinh một tầng. Ban đầu nếu như nàng có cơ hội lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp khẳng định thực lực không hề thua kém Đông Phương Thiên Thần. Trên thực tế, Đông Phương Thiên Tuyền vẫn được Đông Phương gia tộc ban cho chiến kỹ Địa giai, danh tiếng nổi bật trong hàng ngũ thanh niên trẻ tuổi. Dĩ nhiên, nàng chỉ mới tu luyện một phần nhỏ chiến kỹ Địa giai mà thôi, còn lâu mới hiểu hết tinh túy trong đó. Lúc này Đông Phương Huyền Tiêu chưa hiểu Long Thần đang muốn làm gì, Mộng Dao nói nhỏ vào tai hắn vài câu mới giật mình tỉnh ngộ. Sau khi biết Long Thần đã lĩnh ngộ Thanh Long chiến kích, hắn đột nhiên cười khổ nói: "Mới qua năm ngày, đúng là đáng sợ mà. Ban đầu ta lĩnh ngộ Thanh Long chiến kích ước chừng chín ngày, mà Thiên Thần cũng mất tới tám ngày." "Nghĩa phụ, Long Thần nói mấy ngày qua hắn tập trung tu luyện Thanh Long chiến pháp, về phần lĩnh ngộ chỉ khoảng một ngày là hoàn thành." Đông Phương Huyền Tiêu càng thêm khiếp sợ khi biết chuyện này. Hắn hít vào một hơi, ánh mắt nhìn sang Long Thần tràn ngập kính nể và bái phục. "Nói miệng không bằng chứng thật, nhìn hắn biểu hiện đi." Đông Phương Huyền Tiêu vừa nói xong, Huyền Vũ cách đó không xa đã châm chọc: "Có ít người không có thực lực cứ thích chơi nổi. Thực lực chỉ là Địa đan cảnh tiểu thành lại dám khiêu chiến cao thủ Thiên đan cảnh trên Sinh Tử đài. Sinh Tử đài chính là Sinh Tử đài, ta chỉ mong lần này phân ra sinh tử để hắn hấp thu đủ giáo huấn." Nàng nói thật sự quá phận, Mộng Dao đang định phản bác nhưng thân phận thấp hơn nên không thích hợp lên tiếng. Nàng nhìn qua Huyền Tiêu lộ vẻ mong đợi, chẳng qua là hắn đang ngó tới Sinh Tử đài căn bản không để ý tới Huyền Vũ. Đông Phương Huyền Tiêu trực tiếp không nhìn làm cho Huyền Vũ châm chọc vô ích, ngược lại chính nàng ôm một bụng lửa giận không chỗ phát tiết. Ánh mắt nàng trợn trừng nhìn sang Đông Phương Huyền Tiêu, trong lòng tự nhủ: "Khốn kiếp, dám không nhìn sự tồn tại của ta. Dù sao ta cũng là Nhân đan cảnh đại thành, ngươi bây giờ dương dương tự đắc đi, đợi đến lúc Thiên Tinh đánh bại Long Thần, ta sẽ nhục nhã ngươi một phen cho biết." Lão Tam Đông Phương Huyền Vân đứng ở giữa hai người chỉ biết cười khổ không dứt. "Lão Tứ, nghĩa tử của ngươi quá hấp tấp rồi. Ban đầu tại sự kiện Thanh Minh hồn quả, ta đã thấy tính cách hắn có chỗ thiếu sót, hi vọng lần này vấp ngã sẽ làm hắn tỉnh ra." "Trước nhìn kỹ rồi hãy nói, có lẽ còn có kỳ tích phát sinh a…aaa!" Đông Phương Huyền Tiêu mỉm cười đầy ẩn ý. Trọng tài chủ trì đã tuyên bố bắt đầu, mọi người không nghị luận nữa, mà là chuyên tâm quan sát tình huống dưới sân. Trải qua bọn họ thảo luận đã xác định Long Thần không phải là đối thủ Đông Phương Thiên Tinh. Mặc dù Thiên Tinh không biết chiến kỹ Địa giai, nhưng mà nắm giữ Lưu Tinh long ấn cũng có uy lực vô cùng cường đại. "Các ngươi nói Long Thần có thể sử dụng Thanh Long chiến kích không? Nếu như có thể sử dụng thứ kia, lực chiến đấu sẽ nhảy lên mấy lần nha!" "Nói hưu nói vượn, chỉ mới qua năm ngày, hắn làm sao lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp? Ngươi nên biết Thiên Tuyền còn chưa có tìm hiểu xong kia kìa." "Thiên Tuyền là đứa nhỏ chịu khổ, thật ra chỉ thiếu một chút may mắn mà thôi." Lúc này bọn họ thảo luận đề tài chuyển sang đệ đệ muội muội, đường đệ đường muội có thực lực nằm trong khoảng Thiên đan cảnh tiểu thành. Những người này thiên phú có thừa, chỉ cần chuyên tâm tu luyện sẽ có cơ hội tiến vào Thiên đan cảnh. Tất cả mọi người vừa nói vừa chú ý chiến trường phía dưới, Đông Phương Thiên Tinh đang muốn giáo huấn Long Thần liền tìm cách cười nhạo: "Tiểu tử, ngươi đã nhận được Thanh Long chiến kích mấy ngày nay. Nếu có ngon đánh ra một chiêu Thanh Long chiến pháp cho ta xem nào!" Hắn nói lời này chỉ thuần túy là châm chọc mà thôi, thanh âm vừa dứt lập tức kéo theo một trận tiếng cười vang dội, các thiếu niên và thiếu nữ trên khán đài cũng lên tiếng phụ dọa, trong lúc nhất thời cả quảng trường ồn ào, áo nhiệt. Nếu có ai đó dùng thời gian năm ngày lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp, hơn nữa tu luyện thành công đã không còn là người nữa rồi. Mà phải gọi hắn là thần thì đúng hơn. Thế nhưng, phần lớn người âm thầm kinh ngạc chính là Long Thần lại ngu ngốc lấy ra Thanh Long chiến kích, dưới ánh mặt trời lưu chuyển quang mang sáng chói biểu hiện lực lượng bá đạo của nó. Đây là chí bảo trấn tộc của Thanh Long gia tộc, rất nhiều lần đầu tiên thấy nó cũng nhịn không được trợn trừng hai mắt. "Ha ha ha!" Đông Phương Thiên Tinh ôm bụng cười to, nói: "Long Thần, ngươi làm cái gì đó? Chẳng lẽ ngươi điên rồi phải không? Hay là tu luyện nhiều quá u mê rồi?" Những người khác cũng có cùng suy nghĩ với hắn. "Điên rồi? Ta không điên, rõ ràng là ngươi muốn ta dùng Thanh Long chiến kích đối phó ngươi mà. Hay là ngươi hối hận định nuốt lời đây?" Long Thần vũ động Thanh Long chiến kích mấy vòng, chiến kích bộc phát lực lượng chấn động khiến cho đám người bên ngoài sợ hãi than thở.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]