"Thế nhưng, lại đi xác nhận là không phải do thái thượng trưởng lão xuất thủ, tiểu tử này rất thông minh, thế nhưng, tối nay hai người Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân sẽ có chút không giống trước, đủ để đối với ngươi tạo thành uy hiếp trí mạng …”
Oanh long long!
Trong Cửu Ma sơn, mưa to tầm tả trút xuống, rất nhanh liền nhấn chìm âm thanh của hắn.
Long Thần một đường ngó chừng mưa to ầm ầm, một mặt hướng phía Tây mà đi.
Oanh oanh!
Trên thiên không, tiếng sấm không ngừng nghỉ, thanh âm chói tai không ngừng nổ lên bên tai, thiểm điện dữ tợn lần lượt dội xuống biến đêm tối thành ban ngày.
"Long Thần, ta cảm giác có chút gì đó không đúng, bọn họ hiểu rõ ban ngày bại bởi ngươi, thực lực không bằng ngươi, tại sao còn dùng đến một chiêu này" Linh Hi khẩn trương nói.
"Hơn nữa, còn có một điểm trọng yếu nhất, xú bà nương kia là Địa Đan cảnh đại thành, cho dù hai người bọn họ có lợi hại đi nữa, nhưng mà không đến nổi bị bắt mà nàng thì lại không có chút tổn thương gì"
Điểm này, Long Thần có thể nghĩ tới.
"Nói cách khác, còn có người khác xuất thủ, là hắc y nhân kia" Chuyện đêm nay, hình như cảm giác được một ít sương mù.
Thế nhưng, mặc dù lúc này có chút lo lắng, nhưng mà hắn cũng không thể bỏ Liễu Lam, nếu như hắn không đi thì, ai biết được nàng sẽ nhận chịu như thế nào …."
Long Thần biết, Sở Vân Hi trước đây rất thèm thuồng sắc đẹp Liễu Lam, Long Thần cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780620/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.