Bạch Thế Kỷ bày ra bộ dáng chật vật chỉ làm cho Long Thần càng thêm xem thường mà thôi, chợt nhớ tới Bạch Thế Kỷ trước kia ở trước mặt mình hung hăng cỡ nào, hiện tại quỳ rạp xuống trước mặt mình, hướng mình mà cầu xin tha thứ, trong lòng Long Thần liền cảm khái vạn phần.
"Hết thảy điều đó cũng là bởi vì thực lực, cha chưa bao giờ hại ta, những lời của hắn nói, không những đều là lời nói vàng ngọc a, ta tuyệt đối không thỏa mãn với cảnh giới như hiện tại, nếu không có một ngày ta cũng giống như vậy, cũng phải lạy dưới chân người khác để cầu xin tha thứ"
Nhìn Bạch Thế Kỷ như thế, toàn bộ người Dương gia chỉ cảm thấy ác tâm mà thôi.
Nhất là Dương Linh Nguyệt, Bạch Thế Kỷ trước kia tại trong mắt nàng là công tử có phong độ, so với Long Thần là một tên hoàn khố đệ tử mà nói không biết ưu tú hơn ngàn vạn lần, đại não của Dương Linh Nguyệt đã từng ảo tưởng qua là, Long Thần quỳ dưới chân Bạch Thế Kỷ, nhưng mà chưa từng nghĩ đến có một ngày Bạch Thế Kỷ lại quỳ gối dưới chân Long Thần, hơn nữa còn quỳ thảm như vậy.
Nhớ tới lúc nãy Bạch Thế Kỷ uy phong là thế, nhớ tới hắn đả thương thân ca ca của mình là Dương Vũ, Dương Linh Nguyệt đối với Bạch Thế Kỷ lúc này cũng chỉ thù hận và tức giận ngập trời, nhất là lúc này nàng còn không biết sinh tử đám người Dương gia lão tổ ra sao, cho nên đối với Bạch Thế Kỷ sát ý, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780502/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.