Chương trước
Chương sau
Khi hắn mở mắt ra lại kinh ngạc phát hiện mình vẫn đang ở trong hang động, giọt máu ở trước mắt vẫn đang lơ lửng tại chỗ.
Bên trong giọt máu là hình ảnh một con rồng quay cuồng rống giận, cảnh tượng đó khiến cho hắn hùng tâm vạn trượng.
"Phụ thân, đây rốt cuộc là cái gì? Ta chỉ nghe nói trong truyền thuyết có Thanh long Hồng long, cuối cùng là Ngũ Trảo kim long. Nhưng mà ta chưa từng nghe nói tới Huyết long!”
"Ta từng đọc rất nhiều sách về Thần Long truyền thuyết, có lẽ đó là Huyết Sát Long. Nhưng lại cảm thấy không đúng lắm!"
Linh Hi nhỏ giọng nói với Long Thần.
Trong khi Long Thần còn đang khiếp sợ, giọt máu kia đột nhiên lao tới dung nhập vào trong mi tâm Long Thần.
Hắn nhất thời cảm giác được một cỗ khí tức âm lãnh lan tràn ra khắp toàn thân.
Bản thân hắn không có cách nào đề kháng, thực lực hắn quá mức nhỏ bé so với giọt máu kia. Nếu như nó muốn giết hắn, hiện tại hắn đã là cái xác vô hồn rồi.
Một giọt máu nhỏ nhoi vẫn đang khuếch tán ra khắp thân thể hắn, trong khoảnh khắc đó Long Thần đã cảm nhận được mùi vị tử vong.
Chính hắn cũng biết giọt máu này ẩn chứa lực lượng quá mạnh đối với mình, cho dù nó không có ý định giết Long Thần nhưng bản thân hắn tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
Trong khi giọt máu nhanh chóng dung nhập vào các bộ phận, kinh mạch, cơ quan nội tạng trong cơ thể hắn, Long Thần bỗng nhiên nghĩ tới Long Thanh Lan từng dặn dò phải đoạt lấy Long Ấn, nhưng không có bảo hắn trở thành Long võ giả quá sớm. Có lẽ phụ thân hắn không ngờ đến Linh Hi sẽ xuất hiện, và Long Thần vốn không có năng lực giải khai cấm chế.
Bởi vì sự tình quá mức đột ngột, đến bây giờ Long Thần sực tỉnh thì đã quá muộn rồi. Tình cảnh hắn lúc này vô cùng nguy hiểm, hoàn toàn có khả năng bạo thể chết bất kỳ lúc nào.
Chỉ là một chút năng lượng tràn ra đã khiến cho Long Thần chịu không nổi, ý thức của hắn dần dần mơ hồ.
Trước khi chết, hắn bỗng nhiên nghĩ tới rất nhiều chuyện.
"Đây là tinh huyết truyền thừa?"
"Không hổ danh Thần Long trong truyền thuyết, chỉ một giọt máu đã kinh khủng như thế rồi."
"Nếu không có ta, Linh Hi cũng sống không được!"
Những ý niệm mơ hồ lần lượt thoáng hiện trong đầu hắn, hắn còn rất nhiều chuyện chưa có hoàn thành, quả thật không cam lòng chết đi như vậy.
Đúng lúc này Long ngọc thần bí xuất hiện ở trong thức hải, nguyên bản đường vân hình rồng mơ hồ từ từ tản mát ra hắc quang u ám. Một cỗ lực lượng thôn phệ khổng lồ dũng mãnh tiến về phía giọt máu kia.
“Rống!”
“Ngao!”
Sau đó là một tràng Long ngâm vang dội, Long Thần nghe thấy rõ ràng giống như hai con bạo long đang đánh nhau, tiếng gầm thét chấn cho hắn choáng váng đầu óc.
Long ngọc thần bí xuất hiện dẫn phát biến cố ngoài dự liệu, nguyên bản Long Thần sắp sửa tử vong đã khôi phục một phần thần chí. Lúc này hắn cảm giác được lực lượng Long huyết đang hội tụ về một chỗ.
Cuối cùng Long huyết ngưng tụ lại thành một giọt máu, chậm rãi biến mất trong thân thể hắn. Chốc lát sau, giọt máu đỏ rực đã xuất hiện trong thức hải, trôi nổi ở dưới Long ngọc.
Truyền thừa tinh huyết đàng hoàng dừng lại tại chỗ, nhìn bộ dáng giống như bị Long ngọc trấn áp.
Đầu Thần Long bí ẩn kia vẫn không ngừng gầm thét, nhưng nó không có cách nào chống lại lực lượng phát ra từ Long ngọc.
||||| Truyện đề cử: Con Rể Chiến Thần |||||
"Long ngọc rốt cuộc là vật gì, tinh huyết truyền thừa kinh khủng như thế vẫn bị nó trấn áp?"
Cho đến bây giờ Long Thần mới rốt cục khôi phục thần chí, hắn tìm được đường sống trong chỗ chết ngồi bệch xuống thở dốc từng cơn. Lúc này hắn cảm thấy giọt máu kia vẫn đang chống cự ngoan cường, chỉ có một ít năng lượng tràn ra cường hóa thân thể hắn.
Tinh huyết truyền thừa bị hút đi một phần năng lượng nhỏ nhoi, sợ rằng còn chưa tới một phần ngàn. Thế nhưng, thân thể Long Thần đột nhiên bành trướng dữ dội.
Long ngọc thần bí không có động tĩnh, Long Thần đau nhức toàn thân, làn da căng nứt cực kỳ khó chịu, máu tươi chậm rãi nhỏ giọt thấm ướt cơ thể hắn.
Linh Hi cũng sợ hãi đến mức không dám lên tiếng, mãi cho tới khi khí tức kinh khủng kia biến mất, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Linh Hi vốn cho rằng Long Thần đã an toàn, nhưng không ngờ hắn đột nhiên đau đớn lăn lộn dưới đất. Trong lòng nàng vừa kinh vừa sợ, từ Linh Hi kiếm hiện ra nắm lấy tay hắn.
"Long Thần, Long Thần, ngươi bị sao đó? Ngươi đừng làm ta sợ!"
Vừa nói dứt lời, hốc mắt nàng đã đỏ bừng, nếu nàng có nước mắt đoán chừng đã khóc như mưa rồi.
"Da… làn da của ta, đau quá!"
Lúc này Long Thần cảm giác làn da ngoài thân thể không ngừng nứt vỡ, đau đớn truyền tới khiến cho hắn chỉ muốn hôn mê bất tỉnh.
Thân thể hắn chỉ mới tiếp nhận một phần nhỏ tinh huyết truyền thừa đã chịu không nổi rồi. Cho dù có Long ngọc hỗ trợ cũng chưa chắc thoát khỏi nguy hiểm, biểu hiện lúc này cho thấy điềm báo bạo thể mà chết.
"Long Thần, trên người của ngươi mọc ra cái gì đó!"
Linh Hi hốt hoảng nói, Long Thần đang cảm giác thống khổ vạn phần, nghe được Linh Hi nói câu này liền trợn mắt ra quan sát cánh tay của mình.
Hắn nhìn thấy cánh tay đỏ rực như máu, móng tay vươn dài ra, vô số mảnh vảy nhỏ tinh mịn chậm rãi bao trùm làn da. Long Thần cwjck ỳ hoảng sợ khi thấy cánh tay của mình biến thành lợi trảo giống như hung thú.
Hắn cố gắng chịu đựng đau nhức toàn thân, cúi đầu nhìn khắp thân thể của mình. Quả nhiên không ngoài dự liệu, cơ thể hắn bây giờ cũng bị lân phiến bao trùm, mỗi mảnh vảy đều đỏ rực vô cùng quỷ dị. Trên ngón tay, ngón chân, đầu gối, khuỷu tay từ từ trồi lên những khúc xương dài mỏng, sắc bén như đao.
Long Thần giật mình một cái, lẩm bẩm:
"Đây là… tổ sư cha nó… móng vuốt? Lão tử biến thành dã thú?"
Hắn vươn tay sờ sờ phía sau lưng mình lập tức phát hiện một loạt gai nhọn, ngay cả trên đỉnh đầu cũng có không ít. Đầu tóc hắn dựng lên giống như bàn chông.
Mặc dù Long Thần còn chưa thấy hết cơ thể mình, nhưng bao nhiêu đó cũng khiến hắn kinh hãi lắm rồi.
"Cái bộ dáng này... lân giáp màu đỏ, gai nhọn mọc đầy mình… ha ha, đúng là cực kỳ phong cách. Ta thích!"
Lúc này cảm giác đau đớn từ từ giảm bớt, xem ra quá trình biến thân đã hoàn thành. Hắn hít vào một hơi bình tâm tĩnh khí, bắt đầu cẩn thận đánh giá chính mình.
Nghe thấy Long Thần còn có thể bình tĩnh nói chuyện Linh Hi mới thở phào nhẹ nhõm
Thời điểm nàng định nói chuyện thì Long Thần đột nhiên hỏi:
"Tiểu Hi, ngươi nói xem bộ dạng ta đây có đẹp trai không?"
Linh Hi nghe thế liền tập trung đánh giá, bộ dáng Long Thần bây giờ dữ tợn chí cực. Trên người mọc đầy lân giáp, gai nhọn thật sự là kinh khủng muốn chết. Mấy thứ này thì liên quan gì đến đẹp trai?
"Long Thần, ngươi cảm thấy trong người thế nào?"
Long Thần cảm thụ một hồi mới nói:
"Không biết, ta cảm giác lực lượng trong cơ thể vô cùng mạnh mẽ, tựa như chỉ cần nhấc tay là có thể dời non lấp biển vậy."
Hắn đang thể nghiệm lực lượng thân thể của mình. Ngay lúc này năng lượng tinh huyết truyền thừa bắt đầu lan tràn đến khu vực cuối cùng, đó là đan điền của hắn.
Thân thể Long Thần đã hoàn thành quá trình biến đổi.
Hắn có thể cảm nhận được xương cốt, khí quan trong cơ thể tràn đầy lực lượng, tốc độ tim đập nhanh hơn gấp mấy lần, máu huyết di chuyển trong người càng thêm lưu loát.
Long Thần nằm mộng cũng không nghĩ tới mình lại biến thành bộ dáng thế này.
"Ta cũng không hiểu tại sao nữa!
Long Thần còn đang lẩm bẩm tự nhủ thì tinh huyết truyền thừa đã dung nhập với cỗ chân khí Long Mạch cảnh đệ ngũ trọng. Trong phút chốc, chân khí của hắn nhanh chóng chuyển hóa dần dần hiện ra màu đỏ. Theo quá trình đó, cường độ chân khí trong đan điền càng lúc càng dày đặc.
Quá trình này không có cảm giác đau đớn hay thống khổ, nhưng Long Thần phát hiện chân khí trước kia biến mất rất nhanh. Hình như mười phần chân khí bình thường mới chuyển ra một phần chân khí màu đỏ.
Sau khi ý thức được điểm này, Long Thần đột nhiên cảm thấy đói bụng, sắc mặt hắn nhất thời xanh lét cực kỳ khó coi.
Linh Hi lo lắng hỏi:
"Ngươi bị sao vậy?"
Long Thần thấy nàng lo lắng bất an như thế, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Ta chỉ thấy rất đói bụng. Không được, phải kiếm cái gì ăn đã."
Vừa nói dứt lời, Long Thần gầm lên một tiếng, hai người bọn họ khiếp sợ phát hiện khi nghe thấy đó lại là một tràng Long ngâm.
Thế nhưng, Long Thần đã không có thời gian suy nghĩ vấn đề này, cảm giác đói bụng hẳn là do chân khí thiếu hụt sinh ra.
"Ta đói, ta đói!"
Long Thần té ngã trên mặt đất, cảm giác đói bụng kinh khủng đã khiến toàn thân hắn vô lực. Tình huống ngày hôm nay quá mức bất ngờ, cả hai người Linh Hi và Long Thần đều không dự liệu được chuyện này sẽ xảy ra.
Lúc này nàng không có biện pháp giải quyết, đành phải hoảng loạn nói:
"Ta... để ta đi ra ngoài tìm đồ ăn cho ngươi!"
Nàng đi ra ngoài nhất định phải khống chế Linh Hi kiếm phi hành, đoán chừng tiêu hao năng lượng chính nàng đã chết trước rồi. Đừng nói đến tìm kiếm đồ ăn cho hắn, vì thế Long Thần liền sợ hãi hết hồn, vội vàng ngăn cản:
“Không được, ngươi không cần đi ra ngoài. Ta không ăn mấy thứ kia!"
Thật ra đây là hắn chỉ nói theo bản năng mà thôi, nhưng Linh Hi tưởng thật mới hỏi ngược lại:
"Vậy ngươi rốt cuộc muốn ăn cái gì?"
Long Thần ngẩn ra, chỉ là hắn có cảm giác đói bụng, mà nguyên nhân chính là vì chân khí không đủ.
Long Thần có mang theo hơn năm trăm khối Linh ngọc, vừa mới móc ra ánh mắt hắn nhìn tới Linh ngọc giống như là sơn hào hải vị.
Hắn căn bản không nhịn được, trực tiếp nắm mấy khối Linh ngọc nhét vào trong miệng. Hàm răng hắn vận lực cắn nát rồi nuốt xuống bụng, thiên địa linh khí theo đó tràn vào đan điền chuyển hóa thành chân khí màu đỏ.
Lúc này Long Thần có cảm giác nhẹ nhàng hơn không ít, tựa như một người đói bụng mấy ngày đột nhiên được ăn một bàn thịnh soạn.
Thân thể hắn bây giờ quá mức cổ quái, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí rất nhanh, năm trăm khối Linh ngọc đã chuyển hóa sạch trong thời gian nửa nén nhang.
Nhưng mà Long Thần phát hiện năng lượng trong Linh ngọc vốn không thể so sánh với chân khí màu đỏ, cảm giác thiếu thốn chỉ giảm bớt mấy phần mà thôi.
Thấy Long Thần cắn nuốt Linh ngọc, Linh Hi đã chấn kinh nói không ra lời. Mặc dù nàng kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không biết hiện tại là tình huống nào. Chỉ có điều nàng thấy bộ dạng hắn khá hơn một chút mới giảm bớt căng thẳng.
Linh Hi đang muốn nói chuyện, Long Thần bỗng nhiên nói:
"Tiểu Hi, ngươi trở lại Linh Hi kiếm. Chúng ta sẽ đi ra ngoài, ngươi giúp ta tìm kiếm yêu thú."
Hiện tại đang là thời khắc nguy cấp, Linh Hi có đống lớn vấn đề nghi hoặc cũng đành im lặng. Nàng thấy Long Thần lộ vẻ cấp bách vô cùng biết điều hóa thành luồng khí chui vào trong Linh Hi kiếm.
Long Thần không nói nhảm một câu, mặc kệ bên ngoài đang là đêm khuya, khí tức máu tanh trên người hắn cực kỳ rõ ràng sẽ làm cho đám yêu thú chú ý.
Long Thần nhanh chóng tiến sâu vào trong Đại hoang sơn.
Linh Hi nói:
"Phía trước có một cái hang động, ta cảm giác trong đó rất nhiều yêu thú Hoàng giai ngũ phẩm. Ngươi..."
“Vù!”
Linh Hi vẫn chưa nói hết, Long Thần đã trực tiếp chui vào trong hang động.
Bên trong động ướt át thoang thoảng mùi xác chết thối rữa, trên đường đi còn thấy vô số hài cốt chất đống.
Không gian trong hang động rất lớn, phía cuối đường là một vũng bùn thật lớn, chung quanh tối đen như mực. Sau khi chạy đến đây, Long Thần cũng phải tập trung tinh thần đề phòng cẩn thận.
Dưới chân hắn cách đó mười mấy thước là một thân ảnh màu đỏ, cái đầu dữ tợn nhô ra khỏi vũng bùn ngó chừng kẻ địch cả gan xâm nhập hang ổ của mình.
"Dĩ nhiên là Huyết Tích Dịch."
Long Thần phát hiện phía cuối hang động từ từ hiện lên rất nhiều điểm sáng màu đỏ, phảng phất giống như là đèn lồng trong đêm tối.
“Vù vù vù!”
Hắn còn chưa kịp định thần, đám Huyết Tích Dịch đã nhào tới, mùi hôi tanh nồng nặc tản ra khiến hăn cơ hồ muốn ngất.
Trên người Huyết Tích Dịch toàn là lân vảy cứng rắn, gai xương mọc đầy tứ chi, ngoại hình có bảy phần giống hắn. Điểm khác biệt là lân giáp chúng nó thô to, lởm chởm rất khó coi.
Long Thần không quản nhiều như vậy, đám Huyết Tích Dịch đánh tới quá nhanh. Nếu là trước kia, hắn sẽ lựa chọn sử dụng chiến kỹ đối kháng, nhưng mà hiện tại hắn không làm như vậy.
Khí huyết toàn thân dâng trào mãnh liệt, cho dù ngoại hình Huyết Tích Dịch rất xấu xí, nhưng trong mắt hắn lại biến thành một đống thức ăn ngon lành.
Hắn nhảy thẳng về phía đối phương, cánh tay hắn đâm vào trong ngực Huyết Tích Dịch, trực tiếp móc ra trái tim nóng hổi.
Vào lúc này, Long ngọc trong thức hải lại phát sinh dị tượng.
Long ngọc tản ra ma văn sáng chói bao phủ giọt tinh huyết truyền thừa phía dưới.
“Ngao!”
Tinh huyết truyền thừa gầm lên một tiếng không cam lòng, chấn cho đầu óc Long Thần quay cuồng, nhưng cuối cùng nó vẫn bị Long ngọc khống chế.
Giọt tinh huyết dần dần tiếp cận Long ngọc, chốc lát sau cả hai dung hợp vào nhau.
Sau đó Long Thần thấy được Long ngọc tản ra ma văn nửa đen nửa đỏ, cỗ năng lượng này từ từ biến chuyển hóa thành đường kinh mạch kỳ lạ.
Long Thần tập trung tinh thần ghi nhớ quỹ tích ma văn vận hành, trong lòng hắn kích động không thôi.
"Đây hẳn là phương pháp vận dụng chân khí tương tự với chiến kỹ."
Cho dù là Long ngọc hay tinh huyết truyền thừa đều là đồ vật thần bí, những thứ Long ngọc biểu hiện ra hiển nhiên không đơn giản.
Long Thần ghi nhớ tất cả, hồi lâu sau quang mang bao phủ Long ngọc dần dần tản đi, tinh huyết truyền thừa lại bị phân hoá ra ngoài trôi nổi phía dưới Long ngọc.
Long Thần không có thời gian suy đoán quá nhiều, ngay khi hắn chuẩn bị di động thì đột biến phát sinh. Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện danh xưng và tác dụng của pháp quyết kia.
"Luyện máu hóa khí, có thể luyện hóa tinh huyết trở thành chân khí của mình. Hiệu quả tốt hơn Thú võ giả luyện hóa thú đan gấp mấy lần."
"Cho dù ta chưa biết phẩm cấp pháp quyết này, nhưng thứ này khẳng định là thần thông nghịch thiên."
Dựa vào pháp quyết luyện máu hóa hỗ trợ tinh lọc và vận chuyển năng lượng, Long Thần đang cầm trái tim Huyết Tích Dịch lập tức thi triển pháp quyết. Từ bàn tay hắn bắn ra một cỗ lực lượng từ từ bao trùm cả thân thể Huyết Tích Dịch.
Long Thần nhận thấy đối phương cực kỳ đau đớn, thần sắc thống khổ vạn phần. Long Thần dứt khoát bóp nát trái tim siêu độ cho nó ra đi bình an.
Huyết Tích Dịch tử vong, Long Thần sử dụng pháp quyết luyện máu hóa khí hấp thu máu huyết trong người nó.
Thân thể Long Thần bắt đầu bành trướng, mỗi một mảnh lân giáp, da thịt không ngừng hấp thu năng lượng huyết khí.
Năng lượng trong người hắn lần lượt thay đổi, tạp chất bị bài xuất ra ngoài cơ thể, lượng máu huyết còn lại hóa thành chân khí màu đỏ dung nhập vào trong đan điền Long Thần.
Một đầu Huyết Tích Dịch cung cấp máu huyết tương đương một trăm khối Linh ngọc, Long Thần nếm thử mùi vị ngon ngọt hiển nhiên là hưng phấn vô cùng. Ánh mắt hắn bắt đầu chuyển sang những con Huyết Tích Dịch khác.
Nhờ có pháp môn luyện máu hóa khí chống đỡ, Long Thần đơn phương tru diệt Huyết Tích Dịch. Thực lực hắn vẫn là Long Mạch cảnh đệ ngũ trọng, nhưng bộc phát chiến lực mạnh hơn đám Huyết Tích Dịch nhiều lắm. Mỗi lần lợi trảo công tới lại chém đứt thân thể Huyết Tích Dịch như cắt đậu hũ.
Máu huyết trong người đám Huyết Tích Dịch tẩm bổ cơ thể Long Thần, số lượng chân khí màu đỏ tăng lên đáng kể. Mặc dù trạng thái của hắn chưa khôi phục hoàn hảo, nhưng có thể khẳng định thực lực đã mạnh hơn trước rất nhiều lần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.