“Hô…” Tháo xuống mũ giáp trò chơi, Bội Gia Quỳnh thở phào một cái.
Cái trò chơi Long Hồn này đối với hắn mà nói, ngay từ đầu hắn chỉ vì thần thoại Trung Quốc cổ đại mà tham gia, nhưng khi hắn phát hiện kỳ thật chuyện xưa trong Long Hồn cùng thần thoại không liên quan nhiều, sau đó, hắn liền muốn vứt bỏ, chính là hắn không nỡ xa vị bằng hữu Tiểu Phong này.
Còn nhớ rõ thời điểm mới vừa gia nhập trò chơi, Tiểu Phong đặt cho hắn một cái danh tự thật khó nghe, bất quá về sau hắn và Tiểu Phong thương lượng một chút, sửa lại thành Ngốc Vĩ Ba, từ đó bắt đầu một mực gọi tên này đến hiện tại, chậm rãi, theo thói quen, hắn cũng đã yêu cái tên này, đồng thời, với vị bằng hữu Tiểu Phong này càng thêm yêu thích.
Trong tự điển của Bội Gia Quỳnh, không có định nghĩa hữu tình, tình yêu, chỉ có thích hay không thích, hắn mến những huynh đệ của mình, yêu mến Tiểu Phong, bọn họ là những người duy nhất trên cái thế giới này mà Bội Gia Quỳnh quan tâm.
Hắn chán ghét những tên thích dò xét, luôn chạy đến địa bàn của hắn quấy rầy, vì vậy hắn đeo lấy một cái kính đen thật to, cái kính mắt này không có độ, cái này cũng do mấy vị huynh đệ ở dưới lầu ra chủ ý cho hắn.
Bất quá cái chủ ý này hiển nhiên có ra tác dụng, ngoại trừ những ánh mắt dò xét của người đã gặp qua diện mạo của hắn cùng khách nhân bên ngoài, sau một đoạn thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-khuc-dieu-chi-thuong/2990147/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.