“Xem ra, những vấn đề liên quan đến Hồn Thân Hợp Nhất còn có rất nhiều chuyện cần chúng ta đi thăm dò, bất quá cái kỹ năng này không biết khi nào thì lại có thể phát huy, khi chúng ta bị treo trở về thành, ta liền nhìn qua một chút, nó đã biến thành màu xám, không biết nó khi nào thì mới có thể sáng lên lần nữa?” Lúc ấy tuy nhìn thấy kỹ năng không có biến mất, nhưng ta biết, kỹ năng màu xám, chính là ở trạng thái không thể sử dụng.
“Con đường Long Hồn còn rất dài, bây giờ không cần nôn nóng, chúng ta cứ chậm rãi thăm dò, hiện tại… Chúng ta không phải nên làm chuyện khác đứng đắn hơn?” cánh tay Thiên Hành vươn tới, chỉ dùng bàn chân nghĩ, ta cũng biết rõ cái tên tinh trùng thượng não này đang suy nghĩ gì.
“Ngươi nếu có thể cứ tự mình động thủ.” Ta cười gian nhìn hắn.
“… Tiểu Phong, ngươi không thể đối với ta như vậy… Ngươi biết rất rõ… Trang bị chỉ có thể tự mình cởi…” Thiên Hành mày nhíu lại thành một hàng, mặt mũi tràn đầy thống khổ nói.
“Không cần làm phiền ta, ta mệt mỏi.” Phất phất tay, đem con ruồi to lớn bên người đuổi đi, ta đảo hướng thẳng tắp bổ nhào lên giường lớn mềm mại, chuẩn bị ngủ một giấc đầy mộng đẹp.
“Phong…” thanh âm Thiên Hành càng thêm khàn.
Hừ! Tử Thiên Hành, vừa rồi ở bên ngoài giả say nguyên nhân là vậy, ta biết rõ trong đầu hắn không có ý hay gì.
“Ngươi có bản lĩnh thì khiến cho ta tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-khuc-dieu-chi-thuong/2990124/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.