Một đạo hồng quang trong mắt Quỷ Cơ phát ra, bắn về phía Nghịch Thiên Hành bên cạnh ta, gần kề trong nháy mắt, chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Nghịch Thiên Hành mang theo lo lắng, không thể tưởng tượng Nghịch Thiên Hành trong nháy mắt hắn hóa thành bạch quang…
“Ngươi…” Đẳng Ái như muốn nói điều gì.
“Đẳng Ái!” Ta vội vàng la lên, cắt đứt lời của hắn.
“Long Tộc ngu xuẩn, dám nghịch ý của ta, thật đúng là không muốn sống.” Quỷ Cơ cũng không biết từ nơi nà biến ra một Giáp Chỉ, một bên cọ xát móng tay, một bên ngả ngớn nói.
“Muốn ta lưu lại, có thể, nhưng, ta muốn ngươi thả bọn họ đi!” Ta tiến lên một bước, hai mắt nhìn thẳng không đếm xỉa tới bộ dáng Quỷ Cơ.
“Có thể!” Quỷ Cơ vung tay lên, bên ngoài cung điện đàn Ong Chúa như nghe được mệnh lệnh liền rút lui.
“Các ngươi nên đi thôi!” Ta quay đầu nhìn mấy người kia, trong kênh đội ngũ nói, “Hiện tại chúng ta hợp lại cũng không phải là đối thủ của nàng, các ngươi trở về trước đi, hảo hảo luyện cấp, sau đó lại tới cứu ta.” Không có cách nào, hiện tại cũng chỉ có dùng kế hoãn binh mới có thể bảo vệ mọi người an toàn.
“Không thể!” Trong kênh đội ngũ vang lên tiếng của Nghịch Thiên Hành, ta không rõ vì sao hắn kiên trì như thế.
“Bình tĩnh! Thiên Hành!” Ta lớn tiếng trả lời.
“…” Sau một hồi trầm mặc, thanh âm Nghịch Thiên Hành lần nữa truyền đến, “Mọi người trở về đi, chúng ta đi luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-khuc-dieu-chi-thuong/2990047/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.