Nhìn về phía trước, chính là Bàn Ti Động, ta nhìn quanh cái động khẩu 1 chút, không phát hiện có chỗ gì đặc biệt, liền đi vào trong, 2 bên là thạch bích cứng rắn, trên còn lưu 1 chút vết tích kì quái, tựa hồ là do người đào quặng lưu lại, thế nhưng những dấu vết này thật nhỏ, chỉ có thể mơ hồ thấy được 1 phần, lúc này ta cảm thán, sao trước khi đến không nhớ đem theo đuốc chứ!
Ta nhìn những vết tích kì quái trên vách nghĩ nghĩ, cảm thấy hiếu kì a, ở đây theo lý là không có người khác đến, hơn nữa, nơi này cách tân thủ thôn rất xa, theo cấp bậc của Triệu thợ rèn thì không có khả năng đến nơi đây, như vậy những dấu vết này là ai lưu lại đây? Ta mang theo nghi hoặc đi vào trong, đi qua thông đạo chật hẹp, đến một cái động hình tròn.
“Được rồi, chính là đây đi!” ta cầm lấy cái cuốc, chuẩn bị bắt đầu.
“ĐINH!!!” thanh âm cuốc bổ vào quặng truyền đến, lẩn quẩn tại đây không lớn không nhỏ, vang 1 tiếng trong động như là đáp trả lại toàn bộ cực nhọc của ta.
“Tiểu Vỹ chết tiệt! Ngươi ra làm việc cho ta!” đào một hồi rồi mà chưa đào ra được, khóe mắt vừa lúc thoáng thấy Tiểu Vỹ ở trên mặt đất buồn chán đếm có bao nhiêu cọng tóc, một bụng nổi giận kéo Tiểu Vỹ qua, từ trong ba lô xuất ra 1 cái cuốc khác đặt vào trong tay hắn.
“Ô… Tiểu Phong, ngươi thật nhẫn tâm… người ta da mỏng nộn thịt như thế, ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-khuc-dieu-chi-thuong/2990026/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.