Đột nhiên, huyết lượng không giảm nữa, mây đen cũng không còn thấy, lốc xoáy vặn vẹo cũng đã biến mất, bên tai truyền đến thanh âm của hệ thống:
[ĐINH!!!] Chúc mừng Nghịch Thiên tiểu đội thành công đánh chết Lam Cánh Điểu Vương, thưởng 20000 kinh nghiệm.
Ân? Chuyện gì xảy ra? BOSS đã chết? Ta quay đầu lại nhìn vẻ mặt không hiểu ra sao đang nhìn ta của Nghịch Thiên Hành, sau lại nhìn phân nửa huyết lượng của Tiểu Vỹ Ba, còn có thân thể của Lam Cánh Điểu Vương nằm rất xa ở đằng kia, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
“Tiểu Phong, ta muốn được thưởng.” Tiểu Vỹ Ba hóa thành nhân hình nhào lên người ta, bắt đầu khoa tay: “Là do duy trì thương tổn của người ta đánh chết quái! Tiểu Phong, ngươi phải cho người ta phần thưởng!”
Đúng rồi! Ta còn nhớ rõ lúc đó phần thương tổn duy trì của Tiểu Vỹ Ba đã đạt tới 300 điểm/s, lúc BOSS còn 1 vạn huyết thì phải chịu 1 kích của ta cùng Tiểu Vỹ Ba, sau đó lại còn bị giảm huyết liên tục, cũng khó trách sẽ chết, không nghĩ tới mạng của chúng ta đều là do Tiểu Vỹ Ba cứu, thật đúng là bảo bối của ta a!
“Tiểu Phong! Không được phớt lờ người ta nha! Người ta chính là cứu mạng Tiểu Phong mà!” Tiểu Vỹ Ba liên tục ở trên người ta loạng choạng.
“Hảo hảo hảo! Tiểu Vỹ muốn được thưởng gì a?” Ta tức cười mà hống Tiểu Vỹ Ba, ở trong mắt ta, Tiểu Vỹ Ba tựa như tiểu hài tử, khả ái lại hồn nhiên.
“Vậy…” Con mắt tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-khuc-dieu-chi-thuong/2990021/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.