Chương trước
Chương sau
Đoàn người không quan tâm để ý, chờ Đằng Ái Đích Nhân đi đến huyệt khẩu. Chúng ta từng bước từng bước tiến nhập vào huyệt động, ta là người sau cùng đi vào, dẫm lên cầu thang đá trơn trợt, ta cẩn thận đi xuống dưới, đại khái đi khoảng 2 tầng lầu, cuối cùng cũng xuống đất.

Mấy người đem ta vây ở chính giữa, trừ ở phía sau ta, các phương hướng khác đều được bọn họ bảo hộ chặt chẽ, đây càng làm cho ta có lòng tin vào tiểu đội hơn nữa, tin tưởng nếu như theo bọn họ, quái vật dạng gì cũng không thể làm khó được chúng ta.

Đằng Ái cùng Đại Hà 2 người làm khiên đứng trước mặt đội ngũ, mà Độc Cô thì lay động cái quạt, đem 1 con Thương Lang to lớn đi theo bên cạnh, tin chắc rằng đây chính là trợ thủ đắc lực của hắn. Trước ta cũng đã biết. Đội bọn họ 6 người chỉ có Nghịch Thiên cùng Độc Cô là có sủng vật, những người khác đều không có thích sủng vật, cho nên chính là đơn độc chiến đấu.

Ta để Tiểu Vĩ thu nhỏ rồi đi ra, sau khi hút thuốc, Tiểu Vĩ hà hơi, híp mắt ghé vào trên vai ta chuẩn bị tiếp tục sự nghiệp vĩ đại — ngủ.

Sau khi mọi người thấy sủng vật của ta, vẻ mặt cũng không có giật giật, chắc là bọn họ nghĩ Tiểu Vĩ chẳng qua chỉ là 1 sủng vật bình thường đi? Ta cũng không muốn giải thích cái gì, bọn họ hiểu lầm rất tốt, chỉ cần ta đóng tốt vai dược đồng là được rồi, hiện tại không cần bộc lộ thực lực.

Tất cả mọi người cùng hiểu, đây là một hình thức bảo hộ, cánh rừng lớn cái gì cũng có, Long Hồn nhiều người ngoạn như vậy, tiểu nhân tất nhiên không ít, cho nên ta vẫn là bảo trì như hiện tại là được rồi.

“Tản ra!” Theo 1 chiêu phóng ra của Thái Điểu, chúng ta cũng bắt đầu khai hỏa, 5 người hướng về các phương phóng ra ngoài.

“Chi! Chi!” Trong huyệt động âm u vang lên tiếng kêu cửa Cự Thử, thanh âm thê lương vang vọng vào tai ta, ta không dám chậm trễ làm cái khiên cho mọi người, Cự Thử cấp 37 lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng được hướng về phía chúng ta, Lang Vương trượng trên tay ta lúc này chỉ có liên tục thêm huyết, bởi vì đẳng cấp kém nhau quá lớn, cho nên kỹ năng mê muội không dùng được.

Tương đối mà nói, chúng ta vẫn còn nhẹ nhàng, tuy là chúng ta đánh quái vượt cấp, nhưng bọn họ cũng là người nổi danh trên bảng thứ hạng, nên ta thêm huyết rất nhẹ nhàng. Bởi vì mục đích của ta là luyện kỹ năng, cho nên không keo kiệt chút nào dùng Thiên Giáng Cam Lộ.

Lại nói tiếp dù sao đây cũng chính là lần đầu tiên ta tổ đội ni, không biết sau này cơ hội như vậy có nhiều hay không, hiện tại luyện kỹ năng được rồi, lẽ nào chờ đến lúc cần mới luyện? Đến lúc đó chỉ có mất bò mới lo làm chuồng, cũng không còn kịp!

“Tiểu Phong! Không cần thêm huyết như thế, chú ý chúng ta là được rồi, không cần phí lam như thế.” Đằng Ái đích thật rất mạnh, lúc này còn có thời gian mở miệng dạy ta ngoạn trò chơi.

“Ngạch… Ta là thừa dịp cơ hội này luyện luyện kỹ năng, ha ha.” Ta chỉ trả lời như thế, lẽ nào muốn ta nói ta chưa từng ngoạn trò chơi? Nói đùa, tuy ta không muốn bộc lộ thực lực của mình, nhưng ta cũng không thể làm cho người khác chê cười? Để người ta biết Thẩm Vũ Phong làm tệ như vậy, kia không phải là khiến mọi người cười đến rụng răng?

Người đều có tâm hư vinh, huống chi hình tượng của ta cũng không đơn giản là đại biểu cho bản thân, còn quan hệ đến lợi ích của gia tộc cùng vấn đề hình tượng của gia tộc.

Cứ như vậy, chúng ta vừa nói chuyện phím vừa hướng sâu vào huyệt động, càng đi vào trong huyệt động càng rộng, thỉnh thoảng có 1 vài con Cự Thử đột ngột lao ra, trước khi đụng đến ta đã bị tiểu thương của Độc Cô giải quyết, càng vào sâu trong huyệt động, quái vật càng nhiều lên, tuy Mã Nghĩ Binh (con kiến) cấp 38 công kích không cao, nhưng số lượng nhiều lại nhỏ, khiến cho chúng ta đau đầu một hồi.

Độc Cô là mệt nhất, chức nghiệp thư sinh này thuộc về pháp hệ, lấy phiến cùng bút làm vũ khí, quạt của Độc Cô nhẹ nhàng phiêu dật, có phạm vi công kích lớn, đàn kiến tơi bời tan tác. Theo như lời Độc Cô, dùng bút làm vũ khi, công kích đơn thể tương đối cường thế, mà phiến làm vũ khí thì thiên về quần công.

Một đường giết trên vạn con kiến gần nửa ngày, ta lên được 3 cấp, kinh nghiệm đánh quái vượt cấp quả thực rất cao, ta không khỏi suy nghĩ, sau này ta có thể 1 người tới đây hay không, vừa thêm huyết vừa đánh giá công kích cùng phòng ngự của quái vật, ta phát hiện nếu như ta cùng Tiểu Vĩ đều lên tới cấp 25, tiếp đó phối hợp tốt hơn 1 chút, thì cũng không phải không có khả năng.

Mà làm ta vui mừng nhất chính là, ta thăng đến 3 cấp, ‘hồn chi sáo trang giới chỉ’ đều phát huy tác dụng, nói cách khác, mỗi lần ta thăng cấp đều có 5 điểm phân phối thuộc tính, ta thực sự may mắn a! Ta dựa theo mỗi lần thăng cấp, cấp 2 điểm trí lực, 2 điểm tinh thần, 1 điểm thể lực.

“Các ngươi nhìn, phía trước có một cửa đá!” Đằng Ái Đích Nhân ở trước mặt kêu chúng ta, theo phương hướng ngón tay của Đằng Ái đi đến phía trước nhìn, cách đó không xa có 1 phiến cự thạch làm cửa, 2 ngọn đèn ở 2 bên, đem huyệt động âm u chiếu sáng, mà trước cửa đá thật to, có một con dế cao gần 3 thước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.