Chương trước
Chương sau
Tuy cấp bậc của Dã Trư cùng Ngạnh Xác Giáp Trùng cao hơn Bạo Miên, nhưng đối với ta cấp 15 cùng Tiểu Vĩ mà nói là chuyện đơn giản, tuy phần lớn công kích của Tiểu Vĩ không có bao nhiêu tác dụng đi, bất quá để hắn làm tấm khiên cũng tốt, có thể bảo đảm an toàn cho ta.

Hiện tại ta càng khẳng định Tiểu Vĩ là sủng vật pháp hệ, bởi vì mỗi lần hắn lên 1 cấp, lực công kích tăng lên vô cùng ít. Nếu có một ngày có thể đem phong ấn kỹ năng gỡ bỏ, ta sẽ thỏa mãn, không phải vì làm mình mạnh hơn, chỉ là như thế sẽ làm ta rất có cảm giác thành tựu.

Tại trong mắt ta cùng Tiểu Vĩ, đám Dã Trư cùng Ngạnh Xác Giáp Trùng này giống như kho kinh nghiệm di động, 1 đường chém giết, điểm kinh nghiệm không ngừng tăng lên, đồng thời không quên thu thập tài liệu trên người quái vật, Dã Trư Nha (răng heo) thì đánh vài trăm con được 1 cái, tuy nói hiện tại ta không biết thứ này có ích lợi gì, nhưng dù sao Tiểu Ba Lô của ta cũng công năng trữ vật vô hạn, đặt ở trong ba lô cũng không sợ chiếm chỗ, giữ lại sau này còn có thể sử dụng ni.

Cái vỏ cứng của Ngạnh Xác Giáp Trùng hẳn là có thể làm đồ trang sức các loại đi, chờ sau khi quay về có thể bán cho người làm trang sức, có lẽ làm mấy món đồ trang sức cho mình cũng tốt.

Chỉ có điều bởi vì thăng cấp kỹ năng nấu nướng, ta cũng phát hiện kỹ năng sinh hoạt xác thực không hảo luyện, cho nên trước đem các kỹ năng đã học được nâng cao lên một chút, nguyên bản tâm tư muốn đem toàn bộ kỹ năng sinh hoạt học đến mãn cấp cũng không còn nữa, có lẽ dốc lòng vào 1 cái là được rồi.

Đang nghĩ ngợi, thì có 1 con Dã Trư đâm đầu qua, ta vội tránh né, trượng bên tay trái được giơ lên, 1 cái mê muội đánh qua, Dã Trư tựa như đứng hình, giống 1 bức tượng.

Nhớ có lần không kịp tránh né bị 1 con Dã Trư đụng phải làm huyết bị rớt một nửa, về sau ta cũng không dám coi thường Dã Trư nữa, chỉ cần trông thấy, là bắt đầu quăng qua 1 cái mê muội.

Tuy nói phần lớn công kích đều bị Tiểu Vĩ ngăn lại, hơn nữa đối với hắn mà nói, công kích Dã Trư thật đúng là không để vào mắt, nhưng đánh vào hắn lòng ta đau a, cho nên ta tận lực không để Tiểu Vĩ cùng ta bị thương.

Dù sao kỹ năng không có thời gian phục hồi, Dã Trư kia cũng chỉ có thể để ta tùy tiện đánh mà không thể trả đòn. Ung dung giải quyết Dã Trư, cầm tiểu đao lên thu thập theo thói quen, đem răng heo, thịt heo, da heo toàn bộ thu hồi.

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi thăng cấp thu thập thuật thành công, thành trung cấp thu thập thuật!

Hệ thống lại nói cho ta biết một tin tốt, trên diễn đàn có nói, khi thu thập thuật lên tới trung cấp thì có thể trực tiếp dùng, không cần chính mình đi thu thập. Cái này làm cho con đường thăng cấp của ta tiết kiệm không ít thời gian a.

Cáp! Nhìn dưới thân Dã Trư lộ ra quang mang lam sắc, ta biết đây chính là trang bị, cầm lấy kiện trang bị lên nhìn.

Dã Trư Nha hạng liên (lam)

Đẳng cấp: 15.

Phòng ngự: 56.

0,5% miễn dịch công kích vật lý.

Không tệ không tệ! Vừa vặn thích hợp với ta, nhất là cái thuộc tính kia, đừng xem chỉ có 0,5%, vào 1 số thời điểm cần thiết chính là cứu mạng a! Hơn nữa, đối với Dã Trư cấp 17 mà nói, có thể rớt ra 1 món bạch trang đã là không tệ, hiện nay cư nhiên lại là 1 món lam trang, ta có thể mất hứng sao?

3 ngày này, từ Lâm Tây Thảo Nguyên đánh tới Lâm Tây Thụ Lâm, cái này chính là trang bị duy nhất ta đánh được. Độ bạo suất của Long Hồn thật sự là quá thấp, tin chắc nếu có ai giống ta đánh ra trang bị thì cũng sẽ rất cao hứng a.

Thay trang bị, chúng ta lại bắt đầu đi đi lại lại thám hiểm rừng cây, hướng sâu trong rừng đi tới. Không xa thì dừng cước bộ, bởi vì chúng ta phát hiện ở gần đây một con quái cũng không có, Tiểu Vĩ đối với nguy hiểm có cảm ứng rất mạnh, đây là sau khi hợp tác vài ngày ta mới phát hiện ta, ai ngoạn trò chơi cũng biết, tình huống như vậy chỉ có 2 loại khả năng.

Một là có người thanh quái trước khi chúng ta tới, còn lại chính là BOSS xuất hiện. Phiến rừng cây này cũng không có rậm rạp, nếu có người thanh quái ta khẳng định có thể thấy được, gạt bỏ khả năng thứ nhất, đó chính là khẳng định gần đây có BOSS tồn tại, huống hồ với kinh nghiệm của ta, có thể khiến Tiểu Vĩ bày ra một bộ dạng như thế, ta có thể trả lời đó là tuyệt đối không sai.

Đây cũng chính là lí do tại sao ta dừng cước bộ, BOSS ở đây đối với ta mà nói chính là rất khó khăn, dù theo thuộc tính của ta mà nói, căn bản là chưa có đến cấp 15.

Tiểu Vĩ đi về phía trước vài bước, vốn là từ bên cạnh ta tiến lên ngăn cản trước mặt ta, sau khi thăng cấp thì cơ thể càng nặng, dự định ngăn cản công kích tiến đến ta, chúng ta đồng thời cảnh giới 4 phía.

Ta nắm chặt Lang Vương trượng cùng tiểu đao trong tay, vẻ mặt đề phòng đợi BOSS xuất hiện.

Nhưng chúng ta đề phòng rất lâu, trong rừng vẫn như cũ không có quái, lẽ nào BOSS này không thể cử động? Không nên a, theo lý mà nói BOSS trong rừng hẳn là lão đại của Dã Trư hay Giáp Trùng mới phải.

Cuối cùng vẫn không thể tiếp tục đứng chờ BOSS xuất hiện, ta tiếp tục đi đến phía trước, chỉ là tốc độ của ta cùng Tiểu Vĩ chậm lại. Bởi vì chúng ta vừa tiến lên vừa không ngừng chú ý 2 bên, ngay cả phía sau, dù sao tình huống như vậy rất không bình thường.

Đúng lúc này, 1 âm thanh truyền vào tai ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.