Chương trước
Chương sau
Đảo mắt nhìn xung quanh một chút, vô số ruy băng móc trên cành cây, giống như là đồ trang trí lễ Noel, đây rất không phù hợp lẽ thường, thấy cảnh tượng như vậy, ta cũng không còn tâm trạng thưởng thức cảnh sắc nơi đây, liền đứng lên cảnh giới.

Đột nhiên ruy băng nhỏ trước người cách đó không xa động động, nếu như không phải ta nhìn chằm chằm vào nó, thực sự rất khó phát hiện nó sẽ động, nắm chặt tiểu đao trong tay, bày ra tư thế phòng ngự, giương mắt nhìn một chút, không nhìn thì thôi, vừa nhìn cái là bị dọa nhảy dựng lên, chỉ thấy ruy băng móc trên cành cây kia bên trên có mấy chữ to: phi ngọc ấu xà.

Thiên! Nguyên lai ruy băng này là phi ngọc ấu xà, đến bây giờ ta mới hiểu vì sao ở đây được gọi là Dụ Hoặc Sâm Lâm, cảnh sắc mỹ lệ như vậy, ai lại nghĩ nó che đậy nguy hiểm chứ?

Trong đầu nhanh chóng chuyển động, hơn nữa con mắt cũng xoay quanh bốn phía dò xét, ta ngất! Thiên muốn ta chết! Tuy là nói bằng đẳng cấp ta sát 1 con ấu xà cấp 11 không có vấn đề gì, nhưng con kiến không phải cũng có thể cắn chết voi sao.

Hiện tại xung quanh ta có ít nhất hơn 30 phi ngọc ấu xà, cho dù ta có 3 đầu 6 tay cũng chưa chắc thịt hết được chúng nó a!

Sau khi chuẩn bị phòng hộ về mọi mặt, liên tục suy tư phương pháp thoát thân, cũng không quan sát chỗ hổng vòng vây ở đâu, hiện tại tối trọng yếu là, ta không biết tốc độ nhưng ấu xà này thế nào?

Nếu như muốn chạy, ta rốt cuộc có bao nhiêu phần thắng? Cũng may hiện tại ta bất động, chúng nó cũng không nhúc nhích, bất quá nếu ta đi một bước, phỏng chừng tình trạng giằng co sẽ bị phá vỡ, chỉ có điều ta hiện tại cảm thấy khó hiểu, những con rắn này vì sao chưa công kích ta?

Ta vừa rồi vẫn luôn di động, ai có thường thức đều biết rắn là dựa vào nhiệt độ mà xác nhận con mồi, vừa nãy ta tiêu sái đi vào, không thể nghi ngờ là một sinh vật có nhiệt độ cao di chuyển, theo lý thuyết đã sớm táng thân vào bụng rắn.

Cẩn cẩn dực dực quan sát đàn ấu xà trước mắt, ta phát hiện toàn bộ ấu xà này đều là treo ngược trên cành cây, mà đầu của bọn chúng đều chuyển hướng theo 1 phương, giống như giáo đồ cung kính chờ đợi 1 cái gì đó, có lẽ nói là càng đề phòng cái gì đó!

Không phải đâu! Thấy cảnh tượng như vậy, cho dù ta có bình tĩnh cách mấy cũng hoảng sợ, nhóm ấu xà rắn này ta còn chịu được, xem tình trạng như thế này có lẽ còn muốn một BOSS xuất hiện?

Ta đây tăng thêm 10 cấp cũng vô dụng a! Không đợi ta ai oán xong, đàn xà liền vũ động, tất cả cùng Gia tốc bò qua một hướng, ta cẩn thận theo ở phía sau thấy đàn xà trực tiếp đánh về 1 phía động vật bạch sắc như là rắn mối, xem ra suy đoán của ta là sai rồi, kia không phải BOSS, mà là con mồi của chúng nó, hay là kẻ địch?

Bởi vì cự li quá xa, ta nhìn không thấy tên của động vật kia, cũng không dám đến gần quá, không thể làm gì khác hơn là đứng nhìn ở xa xa, hiện tại mối nguy hiểm của ta tạm thời bị giải trừ, lòng hiếu kì cũng toát ra, không sợ chết quan sát 2 nhóm thú đấu nhau.

Chỉ thấy loài động vật như rắn mối không mảy may sợ sệt, đại trảo nặng nề công kích tới ấu xà, mà ấu xà kia tuy độc tính rất mạnh, nhưng hàm răng chúng nó từ trước đến giờ không cắn được ngạnh giáp của rắn mối, mà chúng nó cũng nhanh chóng tránh được công kích của rắn mối, chiến đấu cứ giằng co như vậy.

Thực sự là khiến tay ta ngứa ngáy a! Tâm sát quái lại bắt đầu rục rịch, bất quá ta là người công kích gần, làm thế nào có thể lùa được 1,2 con ấu xà qua đây cho ta đánh? Nhìn xung quanh, khẽ động linh cơ, thuận tiện cầm một viên đá hướng về 1 con ấu xà bên ngoài ném tới.

Kỹ thuật gì a! Chỉ biết hòn đá kia tại không trung vòng vo vài cái, cuối cùng rơi cách ấu xà gần ta nhất 1 thước, ta hãn, ta đã đánh giá cao mình rồi, bất quá ta cũng không nản lòng, nắm lên một đống đá lại ném qua.

Oa nha! Không tốt rồi, lúc này thì chuẩn ơi là chuẩn, vấn đề là cùng 1 lúc dính luôn 4 con, 4 con ấu xà đang bực bội vì công không được rắn mối, lại không nghĩ tới lúc này còn có người ở phía sau đánh lén, tuy rằng không rớt huyết, nhưng da xà trơn mềm như vậy, trúng vào vẫn đau, 4 con xà lập tức quay đầu hướng ta vọt tới.

Ta vừa nhìn, xong rồi! Với tốc độ này của ấu xà, ta muốn chạy cũng không kịp rồi, mà nằm xuống chờ chết lại càng không phải là phong cách của ta, đành phải tử chiến một phen, lợi dụng chúng nó hướng ta bò tới, nhanh từ trong ba lô xuất ra huyết bình cùng đan dược, hoàn hảo trước khi đi nhìn đến thuốc lão bản cho, bằng không chỉ dựa vào chút tiểu huyết bình, đâu có đủ a!

Chuẩn bị tốt dược trong tay, con mắt cũng không nhàn rỗi, tìm điểm yếu của ấu xà, kẻ ngu đều biết đánh rắn đánh giập đầu! Có! Mắt thấy tiểu lốm đốm hoàng sắc trên thân ấu cà gần ta nhất, nói vậy đó chính là nhược điểm đi, hiện tại chỉ có thể liều mạng mở thoát thân a.

Đợi đến khi con rắn nhỏ nhào tới trước người ta, một cái lắc mình, tránh được răng độc kia, tiểu đao trong tay không lưu tình vẽ một đường trên những đốm hoàng sắc kia, thẳng phát ra tiếng kêu “tê tê”, đồng thời không quên tránh 3 con ấu xà truy kích tới ở đằng sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.