Kèn Xô-na? 
Ngụy Tuyết Phi chẳng ừ hử gì mà lắc đầu. 
Không ngờ thầy giáo âm nhạc mới tới này lại muốn lấy lòng mọi người như vậy. 
Lúc sắp đi tới phòng học này, một đoạn giai điệu có chút bi thương đột nhiên truyền ra từ trong phòng học. Đi theo tiếng kèn Xô-na không ngừng truyền lại, tất cả mọi người đều tỏ ra hết sức kinh ngạc. 
Bên ngoài cửa lúc trước còn nhốn nháo ồn ào thì lúc này cũng trở nên lặng ngắt như tờ. 
Giai điệu Despacito quen thuộc được diễn tấu bởi kèn Xô-na lại êm tai như thế. 
Điền Thư Ngữ ngẩn người ra. 
Cô ta cũng đã nghe bản trên mạng đó rồi nhưng bản mà thầy Tả đang chơi nghe còn hay hơn. 
Hình bóng quy luật chuyển động đó cùng với nụ cười có chút tà dị trên gương mặt. Gương mặt toát lên vẻ điên cuồng ngược lại còn tăng thêm thần thái. 
Anh biết chơi thật. 
Ngay đến Ngụy Tuyết Phi bên ngoài cửa cũng dừng chân tại chỗ lắng nghe giai điệu xinh đẹp này. 
Cô thật sự không ngờ được âm thanh của kèn Xô-na cũng có thể đẹp được như vậy. 
Diễn tấu một khúc, toàn trường như có thể nghe thấy tiếng châm rơi. 
Mục Lâm là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng ra sức vỗ đôi bàn tay nhỏ nhắn. 
Bốp bốp bốp! 
Hành động này của cô nàng lập tức kéo theo một tràng tiếng vỗ tay vang trời. 
Tả Long lịch lãm khom lưng xuống: "Cảm ơn, cảm ơn sự cổ vũ của mọi người". 
Long Vương ta còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118654/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.