Bùm! 
Tả Long lạnh mặt, bắt đầu ra tay, đánh cho Phiền Văn có cảm giác mình sắp chết đến nơi. 
Cuối cùng hắn không còn mạnh miệng nữa mà lắp bắp nói. 
“Tha… mạng…” 
Lúc này một người đàn ông mặc đồ đen trong đó chậm rãi đi qua. 
Người này kiêng dè nhìn Tả Long, sau đó bấm gọi vào một số điện thoại. 
Lần này Phiền Văn tới đây, ngoài việc Trịnh Thu bảo đến gây chuyện với Tả Long, còn có một yêu cầu nữa chính là đập nát quán bar CV này. 
Thế nên có hai chiếc xe Buick đỗ ngay trước cửa quán bar. 
Ban đầu Phiền Văn muốn tạo nét trước mặt Tả Long một chút, ai ngờ tạo nét không thành còn bị đánh. 
Điện thoại gọi được khoảng mười giây, mười mấy người lao vào trong bao vây lấy Tả Long. 
Tả Long làm như không thấy cảnh tượng đó, anh vỗ nhẹ vào gương mặt đã sưng lên của Phiền Văn. 
“Này, anh là người đầu tiên khiến ông đây tức giận thành thế này, biết không hả?” 
Một người dẫn đầu ở phía sau bỗng rút súng ra, nhắm chuẩn vào Tả Long. 
“Buông cậu Phiền ra, nếu không mày sẽ chết”. 
Tả Long cười mỉa. 
“Mẹ kiếp, mày lấy bật lửa giả làm súng, trí thông minh của mày thấp đến đáng sợ”. 
Người này bắt đầu hoảng, không biết sao Tả Long lại nhìn ra được, vội vàng nói. 
“Bớt nói nhảm, mày buông cậu Phiền ra, nếu không Thanh Châu này sẽ không có chỗ cho mày dung thân đâu”. 
Phịch! 
Tả Long bỗng ném Phiền Văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118602/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.