Cũng coi như đã chọc giận anh Trương rồi.
“Mày còn nhìn cái mẹ mày à! Vãi, chị dâu, đuổi việc tên nhân viên này cho tôi, cái thứ không biết điều”.
Sắc mặt Vệ Lam sầm xuống.
“Trương Cuồng, đây là quán bar của tôi, chú đừng quá đáng quá”.
Tôi khinh!
Trương Cuồng nhổ một bãi nước bọt xuống đất.
“Quán bar của chị? Chẳng phải là anh trai tôi mở cho chị à, di chúc của anh ấy, đến bây giờ chị cũng không cho tôi xem, tôi còn nghi ngờ rất có khả năng anh trai tôi đã chuyển quán bar này cho tôi rồi đấy”.
“Chú…”
Vệ Lam tức phát điên.
Chồng quá cố của cô ta nho nhã lịch sự, không biết tại sao lại có một em trai lưu manh nanh nọc như vậy.
Chỉ tính riêng mỗi năm hắn uống rượu miễn phí ở chỗ cô ta cũng lên đến mấy trăm ngàn.
Quan trọng là mỗi lần hắn không đến một mình, mà còn dẫn theo một đám người đến ăn không uống không.
Sợ việc gì thì việc đó xảy ra.
Chỉ thấy gần mười người ngồi rải rác ở mấy bàn bên cạnh cùng đứng lên.
Trong đó có một người bấm khuyên tai, cánh tay phải xăm hình rồng đi đến vỗ vai Trương Cuồng cười nói.
“Đây là chị dâu của cậu à, rất đẹp đấy”.
Khuôn mặt Trương Cuồng nở nụ cười.
“Hải Ca khách sáo rồi”.
Sau đó hắn quay đầu nhìn sang Vệ Lam.
“Chị dâu, đây là đại ca mới của tôi, mau chào Hải Ca đi”.
Tả Long dứt khoát đứng khoanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118590/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.