-Các ngươi buông ta ra,ta phải giết hắn.... Băng Linh gương mặt hung dữ có ý định giết Lâm phong nhưng bị mọi người dữ lại. -Hắc hắc,hắn đúng là vô sỉ thật. -Bất quá ta vẫn thích. Hỏa Linh gương mặt tuyệt mĩ cười nói. -Hỏa tỷ,ngươi mà lại đồng ý với hắn. Băng Linh hơi nguôi nguôi được cơn giận nhìn Hỏa Linh nói. -Hắn vô sỉ mới đúng là hắn,hắn mà là chính nhân quân tử ta lại không quen. -Bất quá bây giờ chúng ta cũng có thể làm được gì đâu,hắc hắc,ta thật mong đợi không biết chúng ta sẽ có thêm bao nhiêu tỷ muội nữa.. Băng Linh nói. -Kim tỷ,tỷ nói xem. Băng Linh nhìn Kim Linh nói. -Không liên quan gì đến ta,ta cũng kệ,hắn thế nào ta cũng không quan tâm,chỉ cần hắn đừng trở thành loại đó thì không sao. Kim Linh nói. -Tỷ nói,chả nhẽ là... Băng Linh khi nghe Kim LInh nói một mặt hoảng sợ khi nhớ đến cái gì đó. -Chính là bọn chúng. -Nhưng không phải trận chiến năm đó,bọn chúng đã bị diệt rồi sao. Băng Linh nói. -Chưa chắc,biết đâu vào một lúc nào đó bọn chúng sẽ lại xuất hiện. Kim Linh khuân mặt thở dài,nàng không hi vọng gặp lại cái thứ đó nữa. Trên đường về trong đầu Lâm Phong toàn là thanh âm nói chuyện của các nàng,hắn cũng chả quan tâm.Thứ mà hắn quan tâm bây giờ là cái thứ đồ vật trong cái hộp này là gì? -Không ngờ hắn lại chọn phải ẩn sát kiếm,cái thứ đó chỉ có võ giả ám thuộc tính mới tu luyện được,chả nhẽ hắn cũng có thuộc tính ám,còn có cái thứ đồ vật kinh khủng kia nữa lại để hắn tìm được,không biết là phúc hay họa nữa,mong là phúc đi. -Tên tiểu tử này cũng không có tệ lắm,hắc hắc. Lão giả nhìn mấy lọ xuân dược trong tay mình cười quái dị. -Hôm nay võ kỹ các đóng cửa sớm,mọi người mai vao tiếp. Lão giả nhìn về phía võ kỹ các quát lớn.1 đoạn hào quang từ tay lão bắn về phía võ kỹ các khiến tất cả mọi người đang không hiểu gì thì bị đưa ra ngoài. -Thưa trưởng lão,sao hôm nay lại đóng cửa sớm? Một tên võ giả mặt như cá trê nói. -Hôm nay ta có đại sự,đóng cửa sớm,các ngươi nhanh chóng trở về,mai quay lại. Lão giả phất tay một cái cửa đại điện đóng vào rồi lăng không bay đi khiến 1 đám võ giả ở dưới một mặt chả hiểu gì. -Sao lại như vậy? -Hay là xảy ra chuyện gì rồi. -Kệ đi,mai quay lại. Một đám võ giả gương mặt khó hiểu quay đầu đi về. ...................................................................................... Trong phòng Lâm phong. Lâm Phong vừa về đến nhà đã vội đóng cửa để tìm hiểu võ kỹ của mình. -Cái ẩn sát kiếm này thế mà là võ kỹ không trọn vẹn,nếu có 7 thức thì ngon rồi,võ kỹ của Lâm gia cao nhất cũng chỉ là huyền cấp trung phẩm mà thôi. -Thôi để sau đi,tìm hiểu cái này trước đã. Lâm phong lấy ra cái hộp gấm nhìn đi nhìn lại thì chả thấy chỗ để mở cả. -Chả nhẽ phải đập thật mới biết được cái bên trong? Lâm phong cầm cái hộp đang định cho 1 chưởng thì giọng của Hỏa Linh vang lên. -Ngươi thử nhỏ máu vào xem,xem thử có được không? Hỏa Linh nhắc nhở. Lâm Phong trên ngón tay khẽ cắn cái,từng giọt máu nhỏ trên cái hộp,khiến Lâm Phong chú ý là dĩ nhiên cái hộp này lại hấp thu máu của hắn. -Cái này dĩ nhiên mà lại hấp thu máu của ta,làm sao giờ? -Từ từ,đừng nóng,cứ để 1 lúc xem nào. Thủy Linh nói. Thấy thế thì Lâm phong cũng đành để cho cái hộp hấp thu máu huyết của hắn. Mặt hắn lúc này càng ngày càng trắng rồi. -Bao lâu nữa thì được? Lâm phong mặt mũi trắng bệch tỏ ra vẻ mệt mỏi. Chưa qua bao lâu sau khi Lâm phong than thở,cái hộp cũng đã dừng hấp thu máu huyết của hắn rồi,xung quanh cái hộp lúc này tỏa ra hoàng quang thần bí chiếu sáng cả phòng.Cái hộp lúc này đang từ từ mở ra. -Khí tức này dĩ nhiên là nó,chỉ có thể là nó thôi. Kim Linh mặt mũi lạnh lùng nhưng lúc này cũng có vẻ kích động. -Đúng rồi,là nó,thảo nào ta cảm thấy rất quen thuộc. -Nó là gì vậy? Lâm phong mặt mũi không hiểu hỏi. -Ngươi dĩ nhiên vận khí quá nghịch thiên rồi,dĩ nhiên lại có được thứ này. -Cái này chính là 1 môn võ kỹ của long tộc chúng ta,mà cũng không hẳn là của long tộc chúng ta,nó là sở hữu chung của 4 đại gia tộc yêu thú là Chân long,Bạch hổ,huyền vũ,Chu tước. Hỏa Linh một mặt tỏ ra vẻ cảm thán,dĩ nhiên vận măy của tên này lại nghịch thiên đến vậy. -Nói cái gì mà đệ hiểu đi. Lâm Phong nói. -Đây hẳn là Thú Thần Quyết đi,mà cũng không hoàn chỉnh,chỉ có 1 thức thôi. Cái hộp lúc này đã mở hẳn ra để lộ ra 1 cái ngọc giản,ngọc giản này tỏa ra hoàng quang khí tức,xung quanh còn có 1 con rồng nhỏ bao bọc. Lâm Phong chưa kịp quan sát tỷ mỉ thì trong đầu đã vọng ra thanh âm Hỏa Linh mang theo vẻ thúc dục nói. -Nhanh mở tinh thần của ngươi ra để chúng ta kết giới,nhanh. Lâm Phong không kịp hỏi cái gì cũng mở tinh thần của mình ra. -Mở.Khốn long giới. Cả chín người long nữ vội càng kết thủ ấn nhanh đến nỗi Lâm Phong không kịp nhìn ra cái gì thì xung quanh chỗ hắn ở đã kết thành 1 vòng hào quang bao bọc mọi thứ vào. -Rống.. Cái ngọc giản kia vừa xuất hiện thì 1 tiếng gầm rống vang vọng căn phong cơ hồ khiến Lâm phong rách lỗ tai,từ xung quanh cái ngọc giản kia con rồng như sống dậy phát ra tiếng gầm rú rồi lao thẳng lên xuyên qua mái nhà của hắn lao thẳng lên trời. Cong rồng đụng vào kết giới không lao lên được nữa.Qua một hồi lâu rồi cũng tiêu tán vào không trung. -May mà có cái kết giới này không thì vỡ mồm. Lâm phong trên mặt toát mồ hôi lạnh nói. -Nếu như mà để người ngoài biết thì ngươi sẽ mang đến họa sát thân. Hỏa Linh cùng mấy nàng thần sắc mệt mỏi nói. -Thế là ta không thể tu luyện nó. Lâm Phong thần sắc tiếc nuối đáp. -Có thể,nhưng nếu ngươi thi triển ra chiêu này thì chắc chắn phải giết được đối thủ. -Ừ,ta đã biết. Lâm Phong tâm thần truyền vào cái ngọc giản,một lượng thông tin khổng lồ truyền vào đầu hắn khiến khuân mặt của hắn vặn vẹo.Qua một lúc tìm hiểu thông tin thì hắn mới biết võ kỹ khủng bố này là Chân Long Quyết,1 trong 4 chiêu của võ kỹ Thú Thần Quyết.Uy lựccó thể sánh ngang với võ kỹ địa cấp sơ giai,nếu tu luyện được cả 4 quyết thì uy lực chính là thần cấp võ kỹ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]