-Phế vật,mau ra đây cho ta.
Bên ngoài nhà Lâm Phong truyền vào một tiếng quát lớn mang theo vẻ kinh thường.
-Phế vật!!!
-Thằng nào,ngại sống lâu quá rồi à?
Lâm phong trong phòng một mặt dữ tợn chửi ầm lên,dĩ nhiên giọng nói bên ngoài lại khinh thường hắn.
-Phế vật chính là phế vật,người không muốn sống nữa là ngươi đó.
Bên ngoài lại vọng vào một tiếng tức giận.
-Phế vật nói ai vậy?
-Phế vật nói ngươi đó.
-ừ,dĩ nhiên phế vật đang nói ta,hắc hắc.
Lâm phong trong phòng vọng ra tiếng cười lớn,dĩ nhiên cái trò này ở đây lại chơi được.
-Ngươi...muốn chết.
-Muốn chết nói ai vậy?
-Muốn chết là nói....hừ,tưởng ta ngu như vậy sao.
Thanh âm từ bên ngoài vọng vào mang theo vẻ tức giận,tên phế vật này dĩ nhiên lại dám chơi hắn.
-Sự thật là ngươi rất ngu mà.Ha ha.
Tiếng cười từ trong nhà truyền đến khiến cho thanh niên bên ngoài mặt mũi trắng bệch,giận đến thổ huyết.
-Ngươi,hôm nay chắc chắn phải chết.
-Người chết chính là ngươi đó,có giỏi vào đây.
Trong phong Lâm phong đang một mực tìm kiếm trí nhớ của mình,nhưng hắn cũng không tìm ra được trong Lâm gia ai có giọng nói quái dị như vậy.
-Tưởng ta không giám vào sao...
-Ta thách ngươi vào đấy,nói cho ngươi biết trong này có bẫy đấy,giỏi vào thử xem.
Thanh âm trong phòng lại vọng ra khiến cho mặt mũi thanh niên xám xịt,tên phế vật này dĩ nhiên thách thức hắn.
-ngươi nghĩ ta không giám?
-thế thì vào đây.
-Ngươi ra đây.
-Vào đây.
-Ra đây.
-Vào đây.
-Ra.....
..............................................
-Ngươi lầy vãi,Thế con mẹ ngươi có vào không,không vào thì ta đi ỉa đây.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hoang/36390/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.