-Ồ,tiểu nam nhân,mơ ước nhỏ bé ghê nha,muốn trở thành siêu cấp cường giả,thê thiếp đầy đàn thì còn lâu lắm.
Một giọng nói nữ tử thanh thúy như chuông bac,vũ mị,có chút lười biếng truyền đến tai Lâm phong để hắn giật mình không thôi.
-Vỡ mồm,trong này còn có người khácngoài ta?
Lâm phong sắc mặt đại biến,quay đầu nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra thân ảnh nào...
-Không cần nhìn nữa,chúng ta ở ngay trước mặt ngươi đây này..
Lâm Phong đang tưởng là mình ảo giác thì thanh âm lại truyền đến tai hắn.
-Ngươi là ai,tạisaolại ở trong này.
Lâm phong cố nắn sợ hãi trong mình,cố gắng làm cho thanh âm của mình bình tĩnh xuống.
-Ahihi,tâm tình của tiểu nam nhân ngươi không tệ nha,không bị dọa cho hoảng sợ.
Trong không trung lại vang lên một tiếng cười.
-Ngươi là ai,sao lại ở trong này,muốn cái gì ở ta.
Lâm Phong cố gắng hỏi đến mối quan tâm trong lòng.
-Ta là ai ngươi rồi sẽ biết,cũng phải cảm ơn người,không ngờ ngươi lại được cái lão gia hỏa này chọn làm người hữu duyên,nhờ có ngươi mà chúng ta bây giờ mới được thức tỉnh.
Cảm ơn ta,Lâm Phong không khỏi nghi hoặc,hắn đã làm được cái gì cho ai đâu mà được cảm ơn.Nhưng khi nghĩ đến một vấn đề...
-Cái what the fuck,chính mi đã đưa ta đến nơi này,mi là nguyên nhân của mọi chuyện.
Lâm phong giờ không khỏi như là một tên điên,không quản hắn là ai Lâm Phong chửi ầm lên.
-Sao giống lưu manh đầu đường xó chợ vậy.
Giọng nói mang theo vẻ cười cợt lại vang lên trong không trung.
-Mà nhắc mới nhứ,ngươi là ai.
Lâm Phong nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hoang/36384/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.