Hai người quay trở về Tế Nam thành.
Hình như biết rõ tâm tình ưu tư của Tiểu Phi, dọc đường Nam Cung Linh cứ im lặng đi bên cạnh, không hề khơi chuyện quấy rầy ý nghĩ của người bạn đồng hành.
Về đến thành Tế Nam đã là đêm khuya của ngày thứ ba.
Nam Cung Linh khi ấy mới thở dài lên tiếng :
- Lưu huynh mắc công một chuyến đi không về rồi, tiểu đệ cũng hết sức là thất vọng!
Tiểu Phi cười ha hả :
- Tại đệ hay gánh bàn đọc mướn, hại Bang chủ một chuyến rã đôi giò, đáng lý phải mời Nam Cung huynh uống vài chung mới phải!
Nam Cung Linh xua tay lia lịa :
- Một lần hầu rượu Lưu huynh, ít nhất cũng phải say khướt ba ngày trời, xin Lưu huynh tha cho!
Thật ra, ý của Tiểu Phi chỉ muốn đuổi gã đi càng sơm càng hay nên chụp ngay cơ hội :
- Lần này thì tha cho, nhưng nếu còn lẩn quẩn ở đó, đệ có thể đổi ý lắm đấy!
Quả nhiên, Nam Cung Linh vội vòng tay cáo từ và cười ha hả phóng đi.
Tiểu Phi chờ hắn đi khuất lập tức đi riết đến bờ hồ Đại Minh.
Lần này, không một chút phí công, chàng đã tìm được ngay chỗ của Hắc Trân Châu.
Vừa nhìn thấy chàng, đôi mắt tròn đen nhánh hơn trân châu của gã như sáng hơn thêm.
Hắc Trân Châu thót nhanh lên bờ, hỏi nhanh :
- Có gặp được Thu Linh Tố không?
Tiểu Phi đáp :
- Tuy có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ho-phong-van/2390958/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.