*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
Sáng hôm sau, Mạc Độc Chước nhẹ nhàng ca hát, lúc vừa nhắm mắt đánh răng thì gương mặt của Sầm Lệnh Thu bất giác hiện lên.
Kỳ quái.
Chuyện cũ cho qua luôn là nguyên tắc của Mạc Độc Chước. Có người đắc tội hắn, hắn sẽ không nắm tóc người ta không bỏ, thay vào đó đấm cho một đấm rồi lần sau gặp nhau, bọn họ chính là người xa lạ. Nếu như không thể trả thù lúc đó, nhất định sẽ không nhắc lại chuyện cũ. Đơn giản là hắn nghĩ rằng, chuyện cũng đã rồi, nếu như mình chấp nhất không buông thì chính mình cũng không thoải mái.
Đối với Mạc Độc Chước mà nói, Sầm Lệnh Thu vốn là như vậy. Người này hắn chỉ gặp một lần, việc tối qua hắn cũng không có ý định trả thù hay tính toán. Cho dù hôm nay có tức giận thế nào thì ngày mai cũng sẽ tiêu tan. Nhưng tại sao hắn lại khắc khoái nhớ nhung Sầm Lệnh Thu như thế?
Chẳng lẽ hắn vẫn còn say đắm yêu Lạc Tâm Yến, chỉ là do hắn không nhận ra?
Ý tưởng đáng sợ này vừa nảy sinh, Mạc Độc Chước liền phủ nhận ngay tức khắc. Chuyện này không thể nào, tuyệt đối không thể nào. Hắn, Mạc Độc Chước thề với trời một chút tình cảm dành cho Lạc Tâm Yến cũng không có. Nói toạt móng heo là dù nàng có cởi sạch đồ đứng trước mặt đây, hắn cũng cương không nổi!
Từ trước đến nay hắn là loại người này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam-va-duong-cam/121248/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.