Hiên Viên Nhật cáu kỉnh đi qua đi lại trong gian phòng rộng lớn. Hơn trăm quyển sách trên giá sách, mấy xấp tấu chương thường ngày xếp chồng chất trên ngự án nay đã bị chủ nhân ném tán loạn xuống đất. Ngoài phòng, một loạt cung nữ đều cẩn thận nín thở, lúc này ai dám đưa đầu ra cho hoàng thượng chém chứ.
Quyết định của bọn họ là sáng suốt, giờ phút này tâm tình của Hiên Viên Nhật mất bình tĩnh tựa như mặt biển vừa mới bị bão táp quét qua. Ban đầu y tưởng rằng mình còn có thể nhẫn nại mấy năm nhưng vừa nhận được tin báo chưa kịp làm rõ tình hình đã đứng ngồi không yên chạy đi tìm Bình An truy vấn.
Ngọn lửa ghen tuông nhất thời nổi giận, tàn nhẫn tổn thương người kia. Sau khi trải qua một lần nữa tra tấn tuy đã sớm dự đoán và chuẩn bị cho cơn phẫn nộ của Bình An thế nhưng chờ đợi y chỉ có khuôn mặt đã hoàn toàn lạnh lùng.
Bình An trước sau vẫn cứ xem như chuyện phát sinh hôm qua không phải trên người mình mà chỉ nằng nặc muốn biết lúc nào bản thân có thể rời đi. Không dám hứa hẹn, Hiên Viên Nhật chỉ còn cách trốn chạy và một mình phát điên như thế này đây.
So với các cung nữ nhỏ tuổi lo lắng khi lần đầu chứng kiến hoàng thượng bạo phát thì Ngụy công công vẫn duy trì tư thế thường ngày đứng im lặng cung kính như một pho tượng. Lúc sáng thấy hoàng thượng rời khỏi Phượng Ninh cung với tâm tình ủ rũ cộng thêm dấu tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam-hoang-cung/2494428/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.