Nguyệt Khê mở mắt ra khi thái dương đã lên cao, tuy rằng không biết bây giờ là mấy giờ, nhưng tuyệt đối là không còn sớm, toàn thân hắn giờ đây đau nhức rã rời, mà nam nhân đã “tra tấn” hắn nửa buổi tối cũng không thấy bóng dáng. Đã đi rồi sao?
Quả thật, cái gọi là tình một đêm, sau khi hừng đông liền ai cũng không biết ai. Cho dù về sau thấy được cũng sẽ làm bộ như không biết, loại chuyện này hắn cũng không phải lần đầu tiên gặp được.
Liếc mắt một cái nhìn cách bài trí trong phòng, quả nhiên đã đổi gian phòng khác, mà trên người hắn cũng đã được tẩy rửa sạch sẽ, nhưng mà chung quanh không nhìn thấy quần áo đâu.
Cẩn thận từ trên giường bước xuống, hai chân mềm nhũn cơ hồ làm cho hắn ngã trên mặt đất, tối hôm qua bộ vị chịu tra tấn, đau đớn giống như bị hỏa thiêu. Đem chăn khoá lại trên người, vô luận thế nào, hắn không muốn cứ loả lồ thế này mà bước ra khỏi phòng ngủ.
“Ngươi đi đâu?” Thanh âm Long Thiên Thích đột nhiên vang lên, làm cho Nguyệt Khê thoáng chút kinh ngạc.
Nghe khẩu khí, tựa hồ như đã một mực chờ đợi hắn tỉnh lại.
“Quần áo của ta ở đâu?” Nguyệt Khê giật nhẹ chăn, hỏi ngay vào vấn đề quan trọng.
Long Thiên Thích nhanh chóng đem quần áo tối hôm qua để tại quầy bar nhặt lên giao cho Nguyệt Khê.
“Cám ơn.” Nguyệt Khê tiếp nhận, lập tức xoay người quay trở về phòng ngủ.
Long Thiên Thích liếc mắt nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-du-thien-khe/2469249/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.