Rốt cuộc trong mấy năm qua anh đã trải qua chuyện gì?! Sao có thể đánh nhau lợi hại đến cỡ này?!
Đánh bại Nguyên âm đại sư chỉ với một chiêu! Thật sự chỉ với một chiêu! Đây là khái niệm gì!? Đại đa số người đang đứng xem đều là người bình thường, hoàn toàn
không biết!
Nhưng... Giờ phút này dùng hai chữ “cường đại” gắn với Dương Thiên quả thật không hề nói quá chút nào!
Kim Trung Vũ choáng váng! Mặt xám như tro, ngây ra như phỗng!
Hắn trơ mắt nhìn sư phụ của mình - Nguyên âm đại sư vô địch bị hạ chỉ bằng một chiêu.
Loại tâm tình này, hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận sự thật!
Nguyên âm đại sư cố nén đau đớn ở ngực, hỏi Dương Thiên: "Xin cả gan hỏi, tôn tính đại danh, sư phụ của cậu là ai?!
Cậu đã nương tay không giết, ân này ta suốt đời khó quên!"
Nguyên âm đại sư nói như thế, là đang nói sự thật!
Ngay thời khắc bị Dương Thiên đánh trúng, ông ta liền biết thực lực của mình kém cỏi, là cách biệt một trời một vực! Vừa nãy Dương Thiên ra tay, nếu không phải anh lưu lại một chút hy vọng sống cho ông ta, chỉ sợ ông ta sớm đã là một cỗ thi thể ngã trên mặt đất rồi, làm sao có thể còn mạng?
"Ông còn chưa xứng được biết." Sau khi Dương Thiên bình tĩnh nói xong, anh gãi sống mũi con gái mình: "Con gái ngoan,
chúng ta về nhà thôi, được không?"
"Được!" Dương Tố Tố hưng phấn quơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-binh-vuong/3406773/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.