Một ngày sau, Long thành, sân bay quốc tế T3.
Dương Thiên đón một chiếc xe taxi: "Tài xế, chú có thể đi đường Giải Phóng không?”
Anh đã thăm dò tin tức từ trước, Thanh Thanh sống ở đường Giải Phóng.
Tài xế châm một điếu thuốc, nhìn Dương Thiên từ trên xuống dưới rồi nói: "Người bên ngoài tới đúng không? Đường Giải Phóng đang giải tỏa, đang phá cầu làm đường, phá dỡ xây dựng bất động sản. Đường không dễ đi, phải đánh đường vòng, một trăm đồng!"
"Không thành vấn đề." "Lên xe!"
Trong sáu năm qua, Long Thành thay đổi từng ngày, từ một thị trấn nhỏ ở biên giới đã phát triển thành một trong những đô thị xa hoa hàng đầu cả nước, nhìn từ xa, những ánh đèn neon nhấp nháy, đám đông náo nhiệt như đàn kiến tới lui vội vàng.
Nửa giờ sau, tài xế đạp phanh: "Đến rồi!" Cuối cùng cũng đến... €ó chút bất an khi về nơi cũ.
Sau khi trả tiền xe, Dương Thiên xách một chiếc túi vải sờn rách, đảo mắt nhìn qua khu nhà trọ giá rẻ sắp bị phá bỏ này.
Khu vực này đều là kiểu kiến trúc bốn tầng cũ kỹ được xây vào những năm sáu mươi của thế kỷ trước, lớp sơn trên cửa sổ đã bong tróc không còn hình dáng ban đầu, cửa gỗ bị mài mòn vài lớp. Tuy nhiên chủ nhà có vẻ yêu thích sự sạch sẽ, cửa sổ sáng sủa sạch sẽ, nhưng dù gì tấm kính này cũng là đồ cũ mấy chục năm rồi, không thể nào giữ sạch hoàn toàn được, cũng giống như vết thương trong lòng.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-binh-vuong/3406685/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.