Thúy Hồ, nay không còn náo nhiệt như xưa.
Từ lần trước bên hồ xuất hiện một lượng lớn cá chết, người tới hồ đi dạo cũng ít đi.
Bạch Mộc Thiên đứng ở dưới tàng liễu rủ, thưởng thức phong cảnh mặt hồ.
Hắn đang nhìn, đột nhiên cảm giác được gì đó, quay đầu lại nhìn …
Phía sau hắn không xa, Bạch Ngọc Đường đã đi tới.
Bạch Mộc Thiên cười cười, cũng không có vẻ kinh ngạc, như thể tất cả đều trong dự liệu.
“Ngươi có bất ngờ gì cho ta sao?” Bạch Mộc Thiên không đợi Bạch Ngọc Đường mở miệng đã nói trước.
Bạch Ngọc Đường không đáp, cũng đi tới bên hồ, cách hắn khoảng ba bước, đứng dưới một tàng cây.
“Khiến ta giật mình chính là, các ngươi dĩ nhiên bắt được Biển Thịnh, còn giải trừ nhiếp hồn thuật cho hắn.” Bạch Mộc Thiên cũng không lưu ý xem Bạch Ngọc Đường có để ý đến mình không, cứ nói, “Nhưng lại dưới tình huống không có Ân Hầu, Thiên Tôn bọn họ hỗ trợ, thực sự là khiến kẻ khác nhìn với cặp mắt khác xưa.”
Bạch Ngọc Đường một tay cầm hộp gấm kia, nhìn vào mặt hồ vắng vẻ —— nguyên bản ở đây đã từng có thuyền hoa, tuy rằng qua vài ngày nữa hẳn sẽ khôi phục, nhưng hiện tại thoạt nhìn có chút quạnh quẽ.
Bạch Mộc Thiên nhìn thoáng qua Bạch Ngọc Đường đang xuất thần, nói, “Có ai nói qua ngươi thay đổi rất nhiều không?”
Bạch Ngọc Đường rốt cục quay sang, nhìn hắn một cái.
Bạch Mộc Thiên cười cười, “Kỳ thực ngươi vẫn không thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056807/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.