Trầm Thiệu Tây đột nhiên tới, cung cấp cho mọi người một ít đầu mối trọng yếu, còn tìm được một cái địa đạo.
Nhóm Triển Chiêu theo Trầm Thiệu Tây đi vào cánh rừng.
Lối vào địa đạo tương đối bí mật, giấu trong một thân cây.
Mấy binh sĩ chặt đổ cái cây đó, phát hiện thân cây hoàn toàn rỗng, nối thẳng vào địa đạo.
Triển Chiêu kinh ngạc, “Thế này mà cũng có thể tìm được?”
Một người thị vệ chỉ vào đống lá khô rơi đầy đất, “Thủ pháp này ở chiến trường cũng coi như bình thường, hay dùng để mai phục, chỉ cần tìm cái cây nào tự dưng bị chết là được.”
Triển Chiêu gật đầu, thì ra là thế…
Âu Dương nhìn vào gốc cây, nhíu mày, “Cũng rất sâu.”
Bạch Ngọc Đường lấy ra một viên mặc ngọc phi hoàng thạch quăng xuống dưới.
Trầm Thiệu Tây nghiêng tai nghe xong, lắc đầu, “Không có nước, nhưng rất dài.”
Đám lính đốt đuốc, Triển Chiêu cầm lấy một cây, nhảy xuống.
Bạch Ngọc Đường kêu Âu Dương ở trên chờ, hắn cũng nhảy xuống, Tiểu Lương Tử và Tiểu Tứ Tử cũng muốn xuống xem, bất quá lại bị Âu Dương Thiếu Chinh túm lại.
Trầm Thiệu Tây cũng theo xuống phía dưới, còn đưa theo hai thủ hạ.
Sau khi vào địa đạo, Triển Chiêu giơ cây đuốc đi phía trước nhìn một chút, đúng là rất dài.
Trầm Thiệu Tây đi được hai bước, đột nhiên đứng lại.
Tất cả mọi người cho rằng hắn phát hiện gì đó, đều dừng lại nhìn hắn.
Trầm Thiệu Tây khẽ nhíu mày, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056782/quyen-20-chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.