Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường về tới Khai Phong phủ, dọc theo đường đi, hai người đều quan sát Giao Giao.
Giao Giao nói một câu xong lại biến trở về hình dạng nhu thuận như trước, đi theo phía sau hai người.
Triển Chiêu nhỏ giọng hỏi Bạch Ngọc Đường, “Giao Giao đây là lần thứ hai nói nhỉ?”
Bạch Ngọc Đường gật đầu.
“Băng Ngư có thể biết trước tai hoạ, nói cách khác Bạch Mộc Thiên là nói xạo?” Triển Chiêu hỏi.
“Đại khái vậy …” Bạch Ngọc Đường nhíu mày, “Vì sao lại nói dối như thế? Hắn đến tột cùng là có bệnh hay không có bệnh?”
“Ân…” Triển Chiêu vừa nói, vừa quay đầu lại nhìn.
Bạch Ngọc Đường cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua, Giao Giao đi theo hai người bọn họ.
Triển Chiêu tiến đến nhỏ giọng hỏi Bạch Ngọc Đường, “Ngươi bảo hắn hát hắn sẽ hát sao?”
Bạch Ngọc Đường không nói gì nhìn Triển Chiêu, không hiểu hắn đang suy nghĩ cái gì.
Triển Chiêu cười tủm tỉm, lui ra phía sau một, ôm cánh tay cùng Giao Giao đi song song, vừa đi vừa ngửa mặt nhìn hắn.
Giao Giao quay sang nhìn Triển Chiêu.
Triển Chiêu đưa tay chọt hắn, Giao Giao nhìn Triển Chiêu chớp mắt mấy cái.
Triển Chiêu mỉm cười, thò tay sờ đầu hắn…
Bạch Ngọc Đường cũng quay lại nhìn Giao Giao, thấp giọng nói với hắn, “Nghỉ ngơi một lát đi.”
Theo lời nói của Bạch Ngọc Đường, Giao Giao dần dần biến thành trong suốt, sau đó biến mất.
Triển Chiêu hiếu kỳ, “Giao Giao không phải hình thành từ nội lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056773/quyen-20-chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.