Ân Hầu cho người ở Khai Phong phủ thể nghiệm một chút hiệu quả của nhiếp hồn thuật, kết quả, đêm đó… Ai trúng chiêu đều xuất hiện phản ứng rối loạn.
Nửa đêm, hầu như tất cả mọi người đều nằm mơ, hừng đông trời chưa sáng, tập thể giật mình tỉnh giấc từ trong ác mộng.
Công Tôn ngồi trên giường thở dốc, Tiểu Tứ Tử trở mình, ôm lấy thắt lưng cha bé cọ a cọ, tiếp tục ngủ.
Công Tôn ngửa mặt nằm xuống, nhớ lại cảnh trong mơ… Không còn nhớ rõ nữa, nhưng hắn biết mình vừa gặp ác mộng, hơn nữa vì nó mà giật mình tỉnh giấc. Nhưng kỳ quái là, Công Tôn hoàn toàn không có cảm giác khó chịu, trái lại thấy thoải mái hơn, cũng khôi phục triệt để cảm giác chột dạ của ngày hôm qua, rất là kỳ diệu.
Công Tôn chống cằm nhìn khuôn mặt tròn vo của nhi tử, xuất thần… Đây thực sự là thể nghiệm trước nay chưa từng có.
Trong Miêu Miêu lâu.
Triển Chiêu ôm Tiểu Ngũ cọ cọ.
Bạch Ngọc Đường ngồi dậy.
Hai người bọn họ đều vì ác mộng mà giật mình tỉnh giấc, cũng không nhớ rõ mơ thấy cái gì mà bị sợ, cũng hoàn toàn tỉnh ngủ hẳn.
Bạch Ngọc Đường mặc y phục đẩy cửa ra ngoài Miêu Miêu lâu đi dạo.
Triển Chiêu ôm Tiểu Ngũ, cằm tựa ở cái bụng lông xù của Tiểu Ngũ, qua cửa sổ nhìn thân ảnh Bạch Ngọc Đường đứng trong đình viện dưới ánh trăng.
Ngũ gia đứng một lúc trong viện, chợt nghe có thanh âm truyền đến, tựa hồ có người đang luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056759/quyen-20-chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.