Tại trước cửa dịch quán Liêu Quốc đồn trú không ít binh mã, thời điểm Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đến, Âu Dương vừa vặn cũng đang có mặt.
Hỏa Kỳ Lân xoa xoa tai mà nghe vài sứ thần liên tục líu ríu trách cứ, ra vẻ tối hôm qua không chỉ là bị phóng hỏa, còn bị ném đá cùng trứng thối.
Âu Dương xua tay đuổi mấy người sứ thần kia đi, lắc đầu đối Triển Chiêu bọn họ ngoắc.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đi qua, hỏi, “Tình huống nào?”
Âu Dương buông tay, “Chuyện không mới, đại khái có một số người trong gia đình từng có ai tham gia chiến dịch đánh với Liêu Quốc mà hy sinh, mỗi lần loại người này ném tảng đá cùng ném trứng thối cũng không thiếu, ngẫu nhiên cũng có khi định phóng hỏa, bất quá nhiều nhất chỉ ném cây đuốc gì đó không đủ sức làm cháy cả dịch quán, nhưng ngày hôm qua chuyện kia liền có chút hơi ly kỳ.”
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường theo Âu Dương đến điểm phóng hỏa nhìn.
Chỉ thấy dịch quán Liêu Quốc toàn bộ khóa viện phía đông đều bị thiêu hủy, xem ra hoả hoạn không nhỏ.
“Có tai nạn chết người sao?” Triển Chiêu hỏi.
“Cũng may không có.”
“Vậy đám mèo đâu?” Triển Chiêu cảm thấy tất yếu nên quan tâm đồng loại một chút.
Âu Dương lắc đầu, nói, “Mèo cũng không có việc gì, đều để ở khóa viện phía tây.”
“Chỗ khóa viện đông này chỉ dùng để đặt thọ lễ.” Âu Dương nói.
“Thọ lễ?” Triển Chiêu kinh ngạc, “Bị đốt rồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056697/quyen-19-chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.