Một người mặc học bào Thái Học viện đi trên đường lớn, lại vào thời điểm Thái Học viện đang có khóa, chính là rất nổi bật.
Thiên Tôn và Ân Hầu dẫn theo Tiểu Tứ Tử chạy tới giữa đường, quả nhiên thấy một người mặc học bào Thái Học viện đang quẹo ở góc đường.
Hai người nhanh lướt tới đó, nhìn nữa... không thấy ai.
Muốn trốn dưới mí mắt của Thiên Tôn và Ân Hầu nào phải chuyện dễ dàng, chỉ dựa vào khinh công là không thể nào, vì vậy chỉ có thể dựa vào mức độ quen đường, có thể đã chui vào ngõ nhỏ, nhưng như thế cũng chưa chắc có thể chạy mất.
Hai người lên nóc nhà, tìm xung quanh.
Thì thấy vừa người nọ đang ở đi về phía tây, hai người mỉm cười, tiếp tục đi theo.
...
Trong Khai Phong phủ.
Bao đại nhân bảo Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nghỉ ngơi một chút, rồi hẵng tra án tiếp.
Hai người quay về ốc thay quần áo, Triển Chiêu vừa mở rương ra liền kêu thảm một tiếng, “A!”
Bạch Ngọc Đường bị hắn dọa sợ, nghĩ bụng làm sao thế? Y phục cắn người?
Đi qua nhìn, thì thấy Triển Chiêu đang lục tung rương, “Không có!”
Bạch Ngọc Đường buồn bực, “Cái gì không có?”
Triển Chiêu lại đảo a đảo, híp mắt, cầm ra một hộp gấm được gói như bánh chưng.
Bạch Ngọc Đường ở chung với Triển Chiêu lâu như vậy, đương nhiên biết bên trong là cái gì, Triển Chiêu bắt đầu vẽ từ trước khi quen hắn, vẽ rồi ngừng, ngường rồi vẽ mất tròn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056520/quyen-17-chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.