Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường tới cửa Nguyên Khánh thư viện.
Lúc này trời đã chạng vạng, thư viện đã kết thúc chương trình học của một ngày, học sinh tốp năm tốp ba chạy ra, có người về nhà, có người đến phụ cận tìm quán cơm.
Nguyên Khánh thư viện so với ba thư viện kia mà nói, quy mô nhỏ hơn không ít, tính toàn bộ cũng chỉ khoảng hai ba trăm học sinh. Thư viện cơ bản chỉ nhận người sống ở Khai Phong, đa phần là không thi đậu vào Thái Học viện, thế nhưng thành tích cũng không tệ lắm.
Tứ đại thư viện, ngoại trừ Thái Học viện ra, ba cái khác là Càn Khôn thư viện, Văn Thành thư viện và Nguyên Khánh thư viện. Ngoại trừ Thái Học viện hội tụ tài tử trong thiên hạ ra, những thư viện khác cũng là nhân tài đông đúc, cũng có những bản sắc tiêng.
Học sinh Càn Khôn thư viện nhiều vàng, tài đại khí thô.
Học sinh Văn Thành thư viện đến từ khắp nơi của cả nước.
Học sinh Nguyên Khánh thư viện cơ bản đều là người Khai Phong.
Nhắc tới thì điểm khác biệt lớn nhất giữa ba thư viện kia và Thái Học viện chính là, ba cái kia đều có lớp cho võ sinh.
Thái Học viện thuần túy là nơi văn nhân hội tụ, rất ít người là võ sinh, nếu thật sự biết võ, cũng chỉ như Thuần Hoa biết ba món võ mèo, dù sao, đến được cảnh giới văn võ toàn tài như Bạch Ngọc Đường thật sự là không nhiều lắm, nếu có thật thì người ta cũng không tới Thái Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056480/quyen-17-chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.