[Giao dịch]
Ngay sau khi Bạch Cơ nghe được giọng nói quen thuộc đó, hắn chẳng còn quan tâm gì đến quả cầu châu báu kia nữa, nhanh chóng xoay người bỏ chạy. Hắn dùng một loại khinh công cực kỳ quỷ dị, chạy cực nhanh về phía bờ biển.
Chẳng qua là… Triển Chiêu bảo Thiên Tôn đi bắt hắn là có nguyên nhân cả. Nếu như Thiên Tôn đã thực sự muốn bắt người thì làm gì có ai chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Thiên Tôn được chứ.
Quả nhiên, Bạch Cơ vừa vọt đến bờ biển, không cả kịp lên thuyền, định cứ thế lao thẳng xuống biến thì… toàn thân bất động. Lúc bọn Triển Chiêu vừa mới ngăn chặn người áo đen và nữ tử thần bi kia lại thì đã nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Bạch Cơ truyền từ phía bờ biển về rồi.
Mọi người cùng nhau xoay mặt nhìn lại… thấy nửa thân dưới của Bạch Cơ bị đông cứng, ghim chặt vào trong làn nước biển, hắn chỉ có thể la hét thảm thiết mà thôi. Lúc này, Thiên Tôn lại đang đứng trên một khối băng, vỗ tay tán thưởng. “Tư thế này không tệ, hay là ngươi cứ cố sức mà chạy thử chút xem toàn thân có bị cắt làm hai khúc không đi!”
Bạch Cơ giãy giụa mấy cái, từ trong ống tay áo của hắn lại rớt ra một thứ. Thiên Tôn hơi ngây ngừa, đưa tay nhặt lên thì thấy có một miếng ngọc bích nhỏ bằng quả nho, trên đó có khắc hai mặt, một hung một cát.
Thiên Tôn đột nhiên lại cười ngất cười ngây. “Ha ha ha… thì ra là thế!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056417/quyen-16-chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.