[Khách không mời mà đến]
Mặt sông mịt mù hơi nước, tầm nhìn còn bị khe núi che khuất nữa, dù sao bến tàu cũng nằm trong cảng, không thể có tầm nhìn rộng như đứng ở bên kia bờ sông được.
Triệu Phổ một tay ôm Tiểu Tứ Tử, đứng ở đầu thuyền.
Tiểu Tứ Tử nhìn chằm chằm nơi xa một lúc, đột nhiên quay đầu lại, thấy Triệu Phổ đang nhắm mắt đứng yên đón gió, gió sông thổi bay những lọn tóc không được buộc chắc của hắn.
Tiểu Tứ Tử mở to mắt nhìn gò mó thon gầy của Triệu Phổ, ngũ quan sắc cạnh như dao kết hợp với làn da nhàn nhạt, đứng trong gió trông vô cùng cương nghị.
Mà lúc này, Tiêu Lương cũng đang nhìn chằm chằm Triệu Phổ.
Tiểu Lương Tử ngước mắt nhìn sư phụ mình, mỗi hành động của Triệu Phổ đều khiến cho Tiểu Lương Tử vô cùng sùng bái, muốn sau này được trở thành người như vậy. Bé còn nhớ rõ trước đây cha bé thường chất vấn tại sao bé cứ ở mãi Trung Nguyên mà không chịu về nhà, muốn làm gì vậy?
Lúc đó bé nói, bé không muốn về nhà, bé muốn ở bên Triệu Phổ học võ công, muốn sau này được trở thành đại anh hùng.
Lúc đó cha bé cười ngả tới ngả lui, hỏi bé: “Thế nào là đại anh hùng chứ?”
Tiêu Lương vỗ ngực, rất đắc ý nói: “Giống như Triệu Phổ, trở thành người chiến vô bất thắng!”
Sau khi bé nói xong những lời này, cha bé lại cười mà vỗ đầu bé, nói: “Là nam nhân, có phải là anh hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056384/quyen-16-chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.