Triệu Phổ dẫn Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường tới biệt viện, thấy trong sân có một cô bé khoảng mười bốn tuổi đang ngồi uống trà. Thần Tinh Nhi ngồi bên cạnh nói chuyện phiếm với cô bé.
Hình như Công Tôn đã vẽ xong tranh rồi. Bao đại nhân ngồi bên cạnh cau mày nhìn bức họa kia.
Triển Chiêu liếc mắt nhìn cô bé đó, nhận ra ngay: “Tiểu Thất?”
Cô bé ngồi ở đó chính là Trần Thất Thất mà Triệu Phổ dẫn từ trong cung ra. Lúc ra khỏi cung nàng không cần giả thành thái giám nữa, đổi sang y phục thường ngày, chính là bộ đồng phục của các học viên Đằng Hương Các, rất thanh thoát.
Triển Chiêu giới thiệu cho Bạch Ngọc Đường một chút.
Bấc đèn của phủ Khai Phong dùng đa phần cũng mua từ Đằng Hương Các. Tiểu Thất cũng đã đến mấy lần, cũng quen biết với Triển Chiêu.
Bao đại nhân đưa cho Triển Chiêu xem bức họa mà Công Tôn vẽ theo mô tả của Tiểu Thất, hỏi: “Triển hộ vệ, có ý kiến gì không?”
Triển Chiêu khó hiểu mà nhận lấy xem, lập tức cau mày.
Bạch Ngọc Đường cũng đến xem một chút, thấy người trên bức họa trông như một vĩ lão giả, mặt mũi thon gầy, trên sống mũi có một vết sẹo.
Triển Chiêu sửng sốt: “Hử? Đây chẳng phải là…”
“Chu Tàng Hải.” Bao đại nhân cau mày: “Đúng là không ngờ.”
“Chu Tàng Hải là ai?” Bạch Ngọc Đường cảm thấy tên khá quen tai.
“Ngươi chưa từng gặp người nhưng chắc là đã từng xem tranh của hắn.” Triển Chiêu nhắc nhở.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056323/quyen-15-chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.