Thiên Tôn và Ân Hậu vừa nói xong câu “Có người”, Triển Chiêu đã muốn lên lầu xem. Nhưng mà… ý nghĩ vừa mới lóe lên đã thấy giao nhân dùng thân pháp chẳng khác gì Triển Chiêu thường ngày mà “véo” một cái bay lên lầu rồi.
Triển Chiêu sửng sốt. Bạch Ngọc Đường cũng sửng sốt. Hai người vô thức nhìn nhau một cái.
Đồng thời hai người đều nghĩ – Trên đó là ai? Bắt hắn xuống!
Cùng một ý nghĩ này, vừa mới nảy ra trong đầu đã nghe thấy một tiếng “ầm” vang lên, sàn gỗ tầng trên đã bị đạp thủng…
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, “soạt” một tiếng, có gì đó rớt xuống. Cứ thế, một cung nữ bị treo lơ lửng giữa không trung.
Nam Cung Kỷ và Triệu Trinh liếc mắt một cái đã nhận ra, đây chính là cung nữ theo hầu bên cạnh Bàng phi, tên Như Ý.
Hơi thở của Như Ý yếu ớt chẳng khác nào người sắp chết đến nơi, cách một sàn lầu nên mọi người không thể nào phát hiện ra được, chỉ có nội lực như Ân Hậu và Thiên Tôn mới có thể cảm nhận được mà thôi.
“Làm sao mà nàng ta lại bay được vậy?”. Tiểu Lương Tử vừa mới hỏi xong, Triệu Phổ vốn có nhãn lực cực tốt bèn nói: “Trên người nàng ta có sợi tơ!”.
Hắn vừa mới dứt lời. Bạch Ngọc Đường nhìn về phía sợi tơ một cái… đã thấy giao nhân quét một chưởng qua, sợ tơ bị nội lực cắt đứt, Như Ý rớt xuống, giao nhân cũng thuận thế nhảy xuống, đón lấy Như Ý.
Bạch Ngọc Đường vô thức mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056286/quyen-15-chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.