Vốn dĩ Bạch Ngọc Đường định chạy ra ngoài nôn một cái. Ngũ gia cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, may mà ban nãy chỉ ăn có chút xíu, hơn nữa mùi vị cũng không quá tệ, nhưng mà cứ nghĩ đến mấy con sâu kia là dạ dày lại phiên giang đảo hải.
Vừa mới tới quán trà đối diện tửu lâu, gọi một bình trà súc miệng, suy nghĩ một chút Bạch Ngọc Đường liền hỏi lão bá bán trà: “Trong trà này hẳn là không có sâu với cứt mèo gì đấy chứ?”
Lão bá xua tay cười: “Không có không có …. ở đây chỉ có trà nhạt mà thôi, mỗi ngày ta đều gặp mấy người như ngươi, đều ăn xong Thiên Tinh Thất bảo rồi chạy đến súc miệng.”
Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ uống một ngụm, đúng là mát họng hơn nhiều.
Lão đầu thấy Bạch Ngọc Đường uống trà, cười mà chắp tay với hắn: “Chúc mừng!”
Bạch Ngọc Đường hơi sững sờ, nhìn lão đầu: “Chúc mừng cái gì?”
Lão đầu không hiểu nhìn hắn: “Không phải phụ mẫu người yêu ngươi ép ngươi đến ăn Thiên Tinh Thất bảo sao? Ngươi ăn rồi thì chứng tỏ người nhà đã đồng ý.
Bạch Ngọc Đường vẫn sững sờ, nhìn lão đầu: “Có đồng ý hay không cái gì?”
“À.” Lão đầu sờ râu: “Người yêu ngươi không nói rõ với ngươi a?”
Bạch Ngọc Đường vừa nghe đến chữ “người yêu” xong, trong đầu liền hiện lên khuôn mặt của Triển Chiêu, tâm tình cũng trở lên vui vẻ, hỏi lão đầu: “Nói cặn kẽ chút đi?”
Lão đầu cầm bình trà, nói: “Thiên Tinh Thất bảo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056157/quyen-13-chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.