Mọi người chạy theo Công Tôn đến phòng của Thanh Long mới hiểu được ý của Phi Ảnh.
Thanh Long ngồi trên giường, toàn thân đều quấn đầy băng vải, đang xoa xoa cái cổ mình, vẻ mặt mờ mịt.
Nhìn dáng vẻ cùng thần thái này của hắn một lúc, mọi người cũng không khỏi hoài nghi, người này cùng Thanh Long điên cuồng trước đó là một sao.
Thanh Long thấy mọi người đi vào, có chút khó hiểu.
Mọi người quan sát hắn một cái, cũng cảm thấy không đúng lắm.
Công Tôn hỏi hắn: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Thanh Long mở miệng, nói ra thứ tiếng mà mọi người nghe không hiểu, hình như là tiếng Phù Tang.
Công Tôn phất tay chặn lại Thanh Long có chút kích động, dùng tiếng Phù Tang mà nói với hắn mấy câu.
Mọi người ngoẹo đầu nhìn Công Tôn, ngay cả tiếng Phù Tang cũng biết? Qủa nhiên…. Công Tôn bác học khiến người khác theo không kịp.
Sau khi hai người trao đổi rồi, Công Tôn sờ cằm, hình như có chút nghi hoặc.
Tất cả mọi người đều nhìn hắn, hỏi: “Sao rồi?”
Công Tôn nói: “Hắn tên là Thanh Yểm, là người Phù Tang, vốn dĩ hắn theo mấy bằng hữu ra biển muốn đến Trung Nguyên, không ngờ gặp phải sóng gió, thuyền bị chìm mất. Bởi vì khinh công của hắn tốt cho nên mới dùng bè gỗ mà phiêu lưu trên biển. Nhưng mà do trôi quá lâu, vừa đói vừa mệt. Cuối cùng, hắn chỉ nhớ được là có một chiếc thuyền lớn xuất hiện trước mắt, trên thuyền có người …. Sau đó, hắn không nhớ gì nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056141/quyen-12-chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.